Cả hạt rơi vào một cơn náo động. Tất cả bọn họ đều dốc toàn tâm toàn ý vào trận đấu. Những nhận định của ông trong cuốn Những kẻ xuất chúng giúp các bậc làm cha mẹ tiên đoán khả năng: Con cái họ có thể trở thành vận động viên thể thao nổi tiếng? Có thể thành công rực rỡ trong ngành công nghệ thông tin? Hoặc có thể trở thành luật sư danh tiếng?
Các bậc cha mẹ trung lưu trò chuyện đến nơi đến chốn với con cái, lập luận và phân tích với chúng. Sau khi tan học lúc năm giờ chiều, học sinh ở lại trường tham gia vào các câu lạc bộ làm bài tập về nhà, hay đội luyện tập thể dục thể thao. Có vẻ như não bộ phải mất từng ấy thời gian hấp thu tất cả những gì nó cần để đạt tới sự tinh thông thực thụ.
Không phải mấy người đó là những luật sư thông minh xuất chúng gì, Rifkind nói. ' Schoenfeld có lần hỏi một nhóm học sinh trung học xem các em sẽ xoay xỏa với một câu hỏi bài tập về nhà trong bao lâu trước khi kết luận rằng nó quá khó để có thể giải quyết được. Ông và những người khác bắt đầu tự học cách sử dụng thiết bị mới mẻ lạ lùng này.
Wolf sục sạo tất cả ghi chép y khoa của cả hai thị trấn. Đó là kiểu đặc trưng thuyết định mệnh và bi quan chủ nghĩa của một hệ thống phong kiến có xu hướng đàn áp, nơi người dân nghèo không có nguyên cớ gì để tin tưởng vào tính hiệu quả trong lao động của riêng mình. Họ chẳng có mấy cơ hội.
Khi bạn chỉ có thể lập trình vài phút ngắn ngủi trong mỗi giờ bạn bỏ ra ở phòng máy tính, làm cách nào bạn gom cho đủ mười nghìn giờ luyện tập? Lập trình với các tấm thẻ dập lỗ, một nhà khoa học máy tính thời đó nhớ lại, không dạy cho bạn cách lập trình. Chúng ta sẽ làm việc cùng nhau! Mình ơi, đây là công chuyện làm ăn của chúng ta! Câu trả lời đúng là C.
Cứ mỗi lần số tăng lên, nó lại chệch đi nhiều như thế. Tại sao? Bởi chúng ta cứ bám chặt lấy ý tưởng rằng thành công chỉ đơn thuần là công trạng cá nhân, rằng thế giới trong đó tất thảy chúng ta lớn lên và những luật lệ chúng ta chọn viết ra với tư cách một xã hội đều chẳng có gì quan trọng. Một năm học ở nước Mỹ, tính trung bình kéo dài 180 ngày.
Lúc ấy tôi nhận ra rằng, tôi ở đây, giữa mùa đông Montana, quăng mình bươn chải kiếm tiền hòng tìm mọi cách quay lại trường. Mỗi chúng tôi đều nuôi lòng oán giận sự độc đoán đó. Các thiên tài chính là những kẻ xuất chúng tột cùng.
Khác biệt về lợi thế trưởng thành ban đầu không mất đi theo thời gian. Tám giờ đồng hồ chẳng giúp được gì cho chúng ta. Không phải cứ là người xuất sắc nhất mới thành công.
Đây đó rải rác những căn lều đắp bằng đất bùn màu xám xanh truyền thống của nông dân Trung Quốc. Vào năm 1975, Joy theo học khoa sau đại học tại trường Đại học California ở Berkeley. buồn ngủ quá (những từ khó hiểu).
000 giờ luyện tập mà tác giả cuốn sách đưa ra. Tôi phải chắc chắn rằng máy bay tiếp đất an toàn; nếu không, sẽ có nguy cơ hư hại về kết cấu. Trong một năm rưỡi học đại học, tôi thậm chí còn cảm nhận được thứ năng lượng tri thức ấy, anh nói, gần như là tiếc nuối buồn bã.