Thầy có lỡ lời, nói gì bất đáng, có họ ngồi sẵn dưới, đứng lên chỉnh phong tay đôi. Họ coi thường những tập quán đạo đức mà họ làm rất chu đáo lúc ấu trĩ. Cứ chung mà nói bạn trai lúc dậy thì, hay có bạn trai khác làm tri âm có tướng diện cô gái nhà lành.
Những bạn trai nầy ít sử dụng lý trí và đức tự chủ lắm. Ta đừng tự dối và gạt người. Aùi tình hợp pháp, nhục tình hợp pháp, nhục lạc hợp pháp phải có con dấu hôn nhân đóng lên trên.
Thưa bạn! có thể so sánh lòng tự ái hay sự ý thức nhân cách của bạn trai như một thác nước đổ ầm ỹ. Tiếng nên người tôi hiểu một nghĩa khá rộng. Vậy hỡi bạn trai, đời bạn quý báu lắm.
Tạitính thành thực, thẳng thắng tự nhiên chăng? Cũng có lẽ. Còn người nam cũng có lúc tuyệt vọng như bạn gái nhưng không thường tự tử đâu mà hễ gặp sớm duyên mới thì người tình xưa chóng thành kỷ niệm. Mà gặp xi nê khiêu dâm thì tâm hồn họ tất dễ biến thành một chuồng lợn.
Điều đó không có nghĩa là họ dễ dẫn dụ bằng sự phi lý đâu. Họ có lẽ không dám khinh người để cho mình sống trong xã hội như con công lạc giữa bầy gà. Ngay trong lãnh vực ái tình, người ta đừng tưởng người bạn trai không biết trọng danh dự.
Còn nhiều nguyên nhân khác, nhưng phải chịu nguyên nhân chính là người ta vấp té trong tồi phong bại tục. Có khi mụn nhiều quá nặn không xiết, họ giận quá dùng lưỡi lam, cạo đến rươm máu. Giáo sư giảng bài vũ bão, nhưng cánh hồn họ đang theo những cái nhảy tung tăng của mấy chim se sẻ vô tư lự.
Có gia đình cũng đông người đấy mà họ nghe như mình lạc giữa một nghĩa địa. Họ coi tấm lòng trinh bạch của bao bạn gái là miếng đất thí nghiệm ái tình của họ. Tôi đã chứng minh chân lý ấy.
Nhà giáo dục lành nghề nên chụp những cơ hội ấy để tạo cho đời những tay bản lĩnh. Khủng hoảng nầy nguy hiểm nhất trong các cuộc khủng hoảng tâm lý bạn trai. Hương lúa mới pha mùi rạ ủ cỏ ôi.
Hai phái theo sự khôn ngoan, không tự lấy mình làm đầy đủ. Buồn như một gương mặt già. Trong khi bao người phải khum mình dưới gọng kềm ái tình, lập gia đình cách trong sạch hay buông mình trong hố trụy lạc thì họ sống độc thân cách thanh khiết trong sự kiểm soát, giúp đỡ của bề trên, của kỷ luật nhà tu.
Nếu xét về trình độ văn minh thì nhân loại tiến xa về văn minh vật chất nhưng nhân loại hình như không tỏ ra khôn ngoan lắm trong vấn đề đề phòng những tập quán xấu phá hoại đức tinh khiết. Họ không biết chắc ra sao mà biết chắc là thiếu. Aùi tình cũng hay chịu lối quyết định nầy của họ.