Đúng là lưng của ông đã xuất hiện những cơn đau co thắt, và điều đó là một dấu hiệu cảnh báo sớm. Bill ghét chó trong khi Susan thì ngược lại. Sau đó, Kenna cũng xuất hiện một vài lần trên các chương trình nói chuyện trên truyền hình.
Ông không thích những điều này. Thực ra, khán giả không hề ghét chúng, họ chỉ bị shock trước chúng mà thôi. Bob Martin, cựu nhân viên cấp cao thuộc Sở Cảnh sát Los Angeles cho biết: Thật đáng sợ khi anh phải tham gia vào những vụ rượt đuổi với tốc độ cao, nhất là khi phải đi qua những khu vực dân cư.
Lúc đó liệu anh ta có biết mình đang vào vai nhân vật nào không? Không một chút nào, và cả Jessica hay bất kỳ khán giả nào cũng vậy. Nếu bạn giống như hầu hết mọi người, tôi cho rằng bạn sẽ nghĩ những kết luận của Gosling khó có thể tin được. Những thất bại trong việc đọc suy nghĩ của người khác đôi khi lại diễn ra như vậy.
Chúng ta đang sống trong một thế giới mà chất lượng của các quyết định có liên quan trực tiếp đến thời gian và nỗ lực mà chúng ta cần đến khi đưa ra quyết định. Cuối các buổi tiệc cocktail, thường có rất nhiều người ngồi chăm chú quanh Tomkins. Có những khi chúng ta yêu cầu được giải thích, nhưng trên thực tế lời giải thích đó thực sự là không thể.
Nhưng bạn có thể miêu tả họ với độ chính xác như thế nào? Nếu bạn viết một đoạn văn miêu tả khuôn mặt của Marilyn Monroe mà không hề cho tôi biết bạn đang viết về ai thì liệu tôi có thể đoán ra đó là ai không? Tất cả chúng ta đều có một trí nhớ dựa trên bản năng để nhận diện các khuôn mặt. Ekman co phần chính của xương gò má lại, đó là đơn vị hoạt động số 12, với điệu cười ngộ nghĩnh, sau đó ông kéo mạnh khóe môi xuống bằng cơ tam giác, động tác này là đơn vị hoạt động số 15. Như vậy một sinh viên khi xem đoạn phim câm kéo dài hai giây về một giảng viên chưa từng gặp mặt cũng sẽ có kết luận tương tự như của sinh viên đã ngồi trong lớp của giảng viên đó trọn vẹn cả khóa học.
Gary Klein, một chuyên gia nghiên cứu về cách ra quyết định, một lần đã phỏng vấn người đứng đầu sở cứu hỏa ở Cleveland. Kenna cũng đã tham gia vào một cuộc thi tìm kiếm tài năng. Sau đó, ông đưa thêm cho các chuyên gia tâm lý này khoảng 2 trang viết về tuổi thơ của Kidd, tờ giấy được cách dòng đơn.
Mark, cậu con trai của Tomkins hồi tưởng lại những ký ức về cha mình Thực ra thì cha tôi đã viết thư cho nhà sản xuất góp ý rằng chương trình này chẳng có gì mang tính thách đố cả, và nhà sản xuất chương trình đã mời ông đến hậu trường ở New York, và cho cha tôi xem những đạo cụ của ông ta. Có một cách để hiểu những gì mà Gottman đang nói đến là sử dụng phép loại suy về cái mà những người sử dụng mã moóc gọi là chữ viết. 525 đô la mỗi năm cho dù hai người này có các đặc điểm giống hệt nhau.
Kẻ đó chắc chắn không phải là tôi. Chẳng qua họ đang đi tìm chữ viết của các sinh viên đại học mà thôi. Lựa chọn đầu tiên là gặp gỡ tôi hai lần mỗi tuần trong vòng một năm có thể là đi ăn trưa, ăn tối, hay đi xem phim cho tới khi bạn trở thành một trong những người bạn thân thiết nhất của tôi.
Ekman rất thận trọng trong lời ăn tiếng nói của mình. ) Tomkins tin rằng khuôn mặt thậm chí ngay cả khuôn mặt của những con ngựa cũng ẩn chứa các dấu hiệu có giá trị về những tình cảm và những động cơ bên trong. Bạn hãy nhờ một người bạn của mình đổ Pepsi vào một cốc và Coca–Cola ra một cốc khác rồi cố gắng phân biệt chúng.
Nhưng nó lại có ưu điểm vượt trội: cho phép mọi người hoạt động một cách liên tục mà không cần lý do giải thích tại sao họ lại cư xử như vậy, điều này hóa ra rất giống với nguyên tắc đồng tình trong nghệ thuật kịch ứng tác. Rồi nếu có chính trị (political), quân đội (military), kinh tế (economic), xã hội (social), cơ sở hạ tầng (infrastructure), thì tất cả thông tin được gói gọn trong PMESI. Một bộ phim tồi thì vẫn mãi là một phim tồi mà thôi.