Điều lầm lẫn quan trọng của viên chức ấy thuộc về thái độ của ông ta làm cho hai phần ba năng lực và hứng thú của ông giảm đi. Nếu một người làm cho hai phần ba đời sống của mình tuỳ thuộc một phần ba còn lại, mà trong một phần ba này lại uể oải làm việc, thì làm sao hy vọng sống một cách đầy đủ được? Vậy đợi tới tuần sau hoặc ngày mai là việc không lợi gì cả.
Bạn đừng tưởng tượng rằng tuần sau, nước sẽ ấm hơn đâu. Y là một thành điên huênh hoang phát ghét, tìm được cái gì là xúc động đến nỗi bất mãn vì thấy sao cả thế giới không xúc động như mình. Hễ làm không đổ mồ hôi thì nó không bằng lòng.
Người ta không phải lúc nào cũng gắng sức hoài được". Bạn phải bảo vệ lòng tự trọng của bạn. Nó là hình hình thức của nguyện vọng chung của nhân loại: Nguyện vọng tìm hiểu thêm.
Nhưng riêng về phần tôi thì không khi nào bạn bắt gặp tôi du lịch mà không mang theo Marc Aurele. Trong chương trình hàng ngày, tôi không dự tính thời giờ đọc báo. tôi nói vậy và buồn mà nhận rằng phần đông người ta không đọc thơ.
Nhưng trước khi bắt đầu bạn cho phép tôi dặn nhỏ mấy lời này: Tiền thuê nhà lại tăng nữa. Nên phòng trước những điều bất ngờ.
Sao? Bạn bảo dùng hết năng lực vào 16 giờ đó thì 8 giờ còn lại sẽ mất giá trị ư? Không. Đến mức đó thì đời ta có thể như đời sống trong tù và không phải là của ta nữa. Nghệ thuật là cao quý, nhưng không phải là cao quý nhất.
Đã đành, nên bỏ thêm nhiều thì giờ vào việc tu thân, càng chịu tốn công thì kết quả càng nhiều. Sao? Bạn bảo dùng hết năng lực vào 16 giờ đó thì 8 giờ còn lại sẽ mất giá trị ư? Không. Tôi hoàn toàn tin chắc rằng phần đông người ta thiếu suy nghĩ hơn là thiếu cái gì khác.
Mặc dầu vậy, bạn vẫn tán thưởng bản đó. Tôi đã dẫn dụ cho bạn nhận thấy rằng luôn luôn có một nỗi bất mãn ám ảnh bạn, nỗi bất mãn ấy về cách thu xếp đời sống hàng ngày của bạn mà nguyên nhân chính của nó là bạn không làm xong những việc dự tính mỗi ngày, những việc ấy, bạn vẫn hy vọng làm được khi nào có "nhiều thì giờ hơn". Sự thật là không có con đường nào dễ dàng cả.
Tập trung tư tưởng chỉ là bước đầu thôi (phải bỏ ra ít nhất nửa giờ vào việc đó). Khoảng một giờ sau, bạn mới cảm thấy có thể ngồi dậy và ăn một chút, rồi bạn ngồi dậy ăn. Tôi nhấn mạnh bao nhiêu vào điều đó cũng không phải là thừa.
Nên phòng trước những điều bất ngờ. Chắc là bạn muốn tin rằng hạnh phúc không sao đạt được. Cho nên riêng tôi, tôi yêu sự gắng sức lắm.