Tôi có thể đưa ra cho các bạn một ví dụ. Bạn đã được nhận vào làm việc. Frank bảo: Chàng trai trong bài đang giận đấy.
Vậy thì từ hy vọng là có cần thiết hay không? Hơn nữa, người ta sẽ hiểu câu nói của bạn theo một ý khác. Ô, thằng bạn đằng kia lâu lắm rồi mình chưa gặp, có lẽ mình qua đó một lát nhé. Họ quá mệt mỏi và chỉ muốn rời khỏi nơi đây càng nhanh càng tốt! Tôi bước đến micro, bắt đầu lấy lại sự bình tĩnh rồi hào hứng nói: Thưa quý vị, tôi là một phát thanh viên.
Bạn biết chuyện gì xảy ra không? Marshall gọi tôi lên văn phòng bảo rằng tôi có thể thử việc, bắt đầu từ sáng thứ hai tới. Lần nào tôi cũng hát theo phong cách ballad trữ tình. điều này cho thấy rằng anh ấy không chỉ hát hay mà còn hiểu sâu sắc nội dung bài hát.
Trong chương trình của tôi thì ngược lại, tôi không bao giờ hỏi những câu mà tôi đã biết trước câu trả lời. Lũ lụt ở miền Tây, băng tuyết lở ở miền Đông, rồi động đất, hạn hán, cháy rừng… Nếu không thích nói về thiên tai đang diễn ra trên thế giới thì bạn có thể khơi mào ngay hiện tại. Tôi chỉ thường khoanh tay trước ngực một cách thoải mái.
Thực tế minh chứng rõ ràng điều này. Ông ta nói lại một lần nữa: Anh thật sự rất tuyệt vời, chàng trai ạ! Tôi tự đặt câu hỏi và thảo luận một mình.
Tại sao anh ấy có thể làm cho mọi người cười mà không phải là tôi hay là bạn? Vì Rickles đã biến sự khôi hài thành bản năng thấm sâu vào máu thịt. Vấn đề ở đây chính là việc Andrew đã biết lắng nghe và học hỏi nhiều điều. Câu hỏi về những chiến lược mới, hay về một hình thức kinh doanh nào đó của công ty sẽ minh chứng hùng hồn rằng bạn thật sự quan tâm đến công ty này.
Ted cũng có những đức tính như Truman: thẳng thắn, sôi nổi và quyết đoán. Phải hết sức tập trung khi phát biểu, tránh tối đa việc nói lạc đề. Về yếu tố thứ tư có một óc khôi hài thì Nixon không có.
Bao nhiêu tự tin trước đó biến đi đâu mất, cậu không thể trình bày một cách thuyết phục để bán được một cuốn sách nào. Nhưng có những đề tài bạn nên tránh đi. Trong ngành phát thanh viên thì chúng tôi luôn có một học thuyết công bằng.
Tôi luôn chú ý đến những người rụt rè, ít nói, quan sát từng phản ứng nhỏ của họ đối với đề tài đang được bình luận sôi nổi. Nhưng tất cả những gì cô ấy muốn nói chỉ là quan điểm về tôn giáo. Jack hiểu ra rằng, muốn bán được hàng thì trước hết phải biết chào mời sao cho thuyết phục, muốn chào mời thuyết phục, thì phải nắm vững trong lòng bàn tay tính chất của món hàng.
Hai ngàn con người trong khán phòng đã phải chịu đựng một bài nói dở và nhàm chán. Đừng biến bạn trở thành bản sao của họ. Và cái gì diễn ra tiếp theo thì chắc các bạn cũng đoán được.