Khi ông chống lại thì bà phát cơn động kinh, lăn trên mặt đất, ngậm ở môi một ve thuốc phiện, thề sẽ tự tử hay dọa sẽ đâm đầu xuống giếng. Roosevelt biết rằng một trong những cách chắc chắn dễ dàng và công hiệu nhất để làm cho một người vui lòng và nhớ tên họ người ấy và tỏ cho họ thấy rằng họ quan trọng. Hội đồng quản trị hãng xe hơi xem xét kỹ các mẫu hàng rồi mời các người thay mặt đó lại một lần cuối cùng để bênh vực thứ hàng của họ.
Nhưng tới chiều, khi cùng với tôi trở lại phòng giấy của tôi, ông đặt mua cho tôi một số hàng lớn nhất từ trước đến giờ. Có thể lập lại hòa bình được không? Không ai biết được. Bạn nhận thấy rằng nó gần như bức thư trên kia.
Nhà kinh doanh đó không bằng lòng cách ông Boynton điều tra. "Bài diễn văn của anh thiệt hay; đáng khen lắm; không ai làm hơn được. 6- Thành thật làm cho họ thấy sự quan trọng của họ.
Thầy trả lời tôi rõ ràng từng tiếng một: "Henri Souvaine (ngừng một chút) lầu 18 (ngừng một chút) phòng 1816". Điều đó quan trọng lắm. Nhưng tôi tự nhủ: "Anh Emile, anh đợi khi nào tôi gặp anh, tôi sẽ cho anh một trận".
- Vì gà của tôi là gà ta, đẻ trứng trắng. Từ sáng dậy tới khi đi làm, tôi ít khi nói với nhà tôi quá 12 tiếng. Viết như vậy mà đòi làm cho người ta muốn lại chơi với mình! Người học trò đó chỉ nói tới mình thôi, không hề có một lời khuyến khích bạn.
Ai mà không mến một người như vậy? John Wanamaker, là chủ nhiệm cửa hàng lớn trong tỉnh Philadelphie, cũng dùng phương pháp đó. Ông Nicholas Murray Putler, giám đốc trường Đại học Columbia nói vầy: "Dù kẻ đó học hành tới bực nào nữa thì cũng vẫn là thiếu giáo dục". Bạn muốn thành một người nói chuyện có duyên không? Dễ lắm Vài năm trước, Công ty Điện thoại Nữu Ước có một thân chủ gắt gỏng, khó tính, trần gian có một.
Chúng tôi được hân hạnh ông chiếu cố tới trong 14 năm nay. Khi đó tôi đã quảng cáo, in vé, bán vé, xếp dọn đâu vào đó rồi. Ông sai một mật sứ đi hội nghị với các nhà cầm đầu châu u.
Vụ làm ăn đó lớn lắm, vì giao kèo sẽ thi hành trong một năm. Mắng, dọa, dỗ dành đều vô hiệu. Dù sao cũng xin ông tin rằng tôi hoan nghênh sự cộng tác của ông lắm.
Khi ông ta nói xong, ông Gaw khen nhà máy của ông ta và kết luận: Wooton, một người học trò của tôi. Nhưng lâu dần quen nghề, lòng hoan hỉ tiêu tan.
Cứ ngọt ngào, không tốn sức mà làm cho các ông tòa phải theo ý kiến ông. Và để đáng được nhận lời khen đó, bà sẽ chẳng quản công trong việc bếp núc. Chúng ta cùng xét lại xem.