Ta cho một hội thiện 500 quan ư? Có chắc là hoàn toàn không vị lợi không? Không. Để tặng những ai muốn dẫn dụ người khác trong việc làm ăn, trong chính trị cũng như trong trường học hay gia đình chỉ có lời khuyên này là hơn cả: Trước hết, phải gợi trong lòng người một ý muốn nhiệt liệt nghe theo ta". Chính là văn sĩ Anh Charles Dickens.
Nếu ta khiêm tốn nhận trước rằng ta cũng chẳng hoàn toàn gì rồi mới trách kẻ khác, thì kẻ đó không thấy khó chịu lắm. Ông Adamson hỏi ông về những nỗi khó khăn buổi đầu và ông cảm động, kể lể về cảnh nghèo khổ của ông hồi nhỏ: Bà mẹ góa, nấu cơm cho khách trọ, còn ông thì làm thầy ký, sao khế ước cho một sở bảo hiểm để kiếm mỗi ngày 5 cắc. Ông ta không chịu nhận mình lầm, cãi: "Sao? Câu đó mà của Shakespeare sao? Không thể được! Thậm vô lý! Rõ ràng trong Thánh kinh mà! Tôi biết".
Tôi đã chứng tỏ rằng ông ấy lầm. Nhưng tôi dằn lòng xuống. Không thể nào ca tối nay được đâu!".
Von Bulow biết rằng đáng lẽ phải khen trước đã rồi mới chê, nhưng trễ quá rồi, chỉ còn mỗi một cách vớt vát là: đã lỡ chê trước thì phải khen sau vậy; và năng lực của lời khen thiệt mạnh, kết quả dị thường: Rồi nó lại bận bi-gia-ma như người lớn. Một chi phiếu một triệu mỹ kim! Tôi nói với ông rằng tôi chưa từng biết người nào ký một chi phiếu khổng lồ như vậy và tôi muốn kể lại cho những hướng đạo sinh của tôi rằng chính mắt tôi đã thấy một chi phiếu một triệu đồng! Ông vui vẻ đưa tôi coi.
Có khi cháy lan rộng, đến nỗi phải kêu lính chữa lửa tới. Carnegie tức khắc trả lời: "Thì đặt là Công ty Pullman tất nhiên rồi". Còn những quảng cáo y dược có ích lợi chung, không thể nào từ chối hết được, tôi sẽ kiểm duyệt gắt gao cho nó thành ra hoàn toàn vô hại.
Rồi sau khi nói chuyện với họ về trận mạc, ông xoa vết thương tự ái của họ: "Tôi xin lấy tư cách một quân nhân nói chuyện với hai Ngài cũng là quân nhân. Bà mẹ kiệt sức, chết. Chúng tôi ngồi chung quanh một cái bàn tròn.
ý nghĩa của những cử chỉ nhỏ nhặt đó sâu xa tới như vậy. Thí dụ thứ nhất: Một ông đại tung mà ta gọi là R. Các độc giả tu mi đọc những hàng này không còn nhớ một chút gì về những bộ đồ và những áo sơ mi bận cách đây 5 năm, mà cũng chẳng thích nhớ tới làm chi.
Bạn muốn kêu món gì thì kêu, ăn xong rồi, bạn tính tiền lấy, rồi khi ra, đem lại quỹ trả. Thiệt lạ lùng, thiệt bất ngờ, tới nỗi cô thư ký thẹn thùng đỏ mặt lên. Ta phải biết khen tài đức người bạn trăm năm của ta.
chương tám Quy tắc này sẽ giúp bạn làm được những việc dị thường Một tuần sau, áo đó quả nhiên hết thôi, và từ đó tôi hoàn toàn tín nhiệm cửa hàng đó". Nhưng ai đã từng đọc sử đều buồn mà nhận thấy rằng lòng tin đó quá đáng.
Chỉ có một câu ngắn mà thay đổi cả đời chị ta". Vậy muốn thay đổi một người mà không làm cho họ phật ý, giận dữ, bạn phải: Chân lý đó giản dị minh bạch làm sao! Đáng lẽ ai cũng phải biết ngay chứ.