Người đi qua đường dừng bước đọc quảng cáo. Dưới đây là một ví dụ khác. Ông thanh minh trên ti vi tỏ ý xin lỗi: "Tôi có nói trong phòng khách sạn tôi ở chuột đều gù lưng.
Ông Giáp bán tín bán nghi, mắng ông Bình thì sợ oan cho ông ta, không mắng ông Bính thì hận không chịu được, hơn nữa sợ ông ất làm rắc rối. Chỉ cần các nhân hào bá tính công phẫn dửng lên tranh chấp với lãnh sự ngoại quốc, hình thành cục diện hai bên đôi co thì lãnh sự quán ngoại quốc thấy bá tính nổi dậy sẽ sợ hãi, bởi vì các ông Tây rất sợ nhân dân nổi dậy. Cha chú của Tăng Hiến Tường một đời lận đận ở nước ngoài lao tâm khổ trí mới gây dựng nên cơ nghiệp và danh vọng như thế đủ chứng minh, họ không phải là người tầm thường.
Tư Mã Tương Như và Trác Văn Quân đã dùng kế làm mất mặt nhà hào phú Trác Vương Tôn khiến cho ông bị mọi người đàm tiếu, do đó phải thay đổi thái độ đối với họ. Triệu Khuông Dẫn nói: “Đời người ngắn ngủi, mọi người theo Trẫm đã khổ nửa đời người rồi phải chăng lên lĩnh một món tiền lớn về quê sống nốt những ngày thanh bình, thế chẳng hạnh phúc hơn hay sao?”. Từ đó, Hiệp hội cờ tướng không hoạt động nữa.
- Lạnh lùng băng giá hoặc ra vẻ không tin khiến người ta phải thổ Một khi có việc cần nhờ tất nhiên người ta đáp lễ, dù người ta không mấy vui lòng làm như thế. Loại ví dụ như thế thường gặp trong hoạt động ngoại giao.
Học sinh không thuyết phục được thầy và lại thấy hình như thầy có vẻ giận. Một kỹ nữ Ai Cập nọ, chỉ sau khi bỏ nghề một đêm đã yêu cầu cảnh sát bắt tất cả các đồng nghiệp cũ của ả. Cô Vương cũng nổi nóng: "Hai cái cốc ranh mà đau lòng đến thê' tựa hồ tôi không bằng hai chiếc cốc đó: Chớ có bực tức người ngoài mà về nhà cả ngày nhăn nhó với tôi.
Người hài hước nhất là người có khả năng thích ứng nhất Hài hước là thang thuốc hạ nhiệt trong giao tế. Mỗi khi giáo huấn xong, trưởng phòng đều nói: "Ký hợp đồng này đi”. Tống Cao Tông vốn nhu nhược, xin vào lời nói đó, Tần Cối bèn giữ
Hổ cũng có thể là tài trí của anh hay là công tác của anh. - Lợi nhi dụ chi: Dùng lợi nhử địch khiến cho địch tưởng là có lợi xua quân tiến vào. Có khi hai bên tranh chấp hay mâu thuẫn đều muốn hóa giải nhưng không tìm ra lối thoát.
Chàng rể sợ tranh luận nữa sẽ tổn thất tình cảm bèn khéo léo nói rằng: "Có lẽ quan điểm cha con mình không hợp nhau, nhưng không sao. Mạnh Thường quân rất không vui. Anh chỉ muốn em nhớ lại một chút khi em dạy anh lau nhà như thê'nào”.
Do đó ông chủ không thể không thay đổi sách lược. Vận dụng tình cảnh giao tế không lời trong Đó đương nhiên vì tôi vừa đến Mỹ xa lạ, không quen biết nhiều.
Cổ Dã Tử hét to : “Đánh chết một con hổ có gì là ghê gớm. Tóm lại, ngọc không thể không có vết, người không thể hoàn mỹ. Trong cuộc sống không ít người "thẳng ruột ngựa", cứng nhắc trong xử thế, dù có đổ tường cũng không thèm quay đầu lại, mười trâu cũng không lôi lại được.