1997, Steve họp mặt nhân viên bằng một buổi tiệc ngoài trời gồm bia và những món nấu chay để chúc mừng chiến dịch mới. Jobs động viên Wozniak rời khỏi công việc của mình ở Hewlett-Packard, trở thành phó chủ tịch phụ trách nghiên cứu và phát triển của công ty mới. Jobs bấm vào nút thang máy để đến tầng 4, văn phòng nhỏ của ông đã được đặt ở đó.
Ông cho tôi thấy những nguyên tắc cơ bản trong điện tử và tôi trở nên rất quan tâm đến điều đó”. Được khoảng hai tuần, bà nói với Jobs: “Steve này, cô sẽ nói với em vài điều. Nhóm này còn hình thành những khán giả kiểm tra ngẫu nhiên của Steve, ông sẽ thường xuyên yêu cầu sự phản hồi của họ.
Jobs, hoặc ít nhất cũng một phần của ông trong vai trò sẽ được xác định. Để đạt được một sự độc quyền như vậy cần phải có những người sản xuất vĩ đại, tạo ra những sản phẩm tuyệt vời. Ông kín đáo lảng tránh nhưng nói vô cùng rõ ràng.
Bởi vấn đề mà chúng ta gặp phải ở đất nước này là khách hàng đã ra đi. Đó là một sự khác biệt thật sự lớn. Nhưng những chuyện “bếp núc” của chúng tôi tốt hơn của Dell.
Chúng tôi nghĩ nó chỉ khoảng 1/4 nhưng nó lại khoảng 50/50. Đây là cuộc cách mạng thứ hai trong lịch sử công nghệ thế giới được tạo ra từ Apple, dưới bàn tay điều khiển của Jobs. Kết quả được đánh dấu bởi phát minh mạch bán dẫn của William Shockley (cũng như Walter Brattain và John Bardeen), đã giành được giải Nobel Vật lý năm 1956.
Các đối thủ của Apple ở khắp nơi đều đang có cảm giác hồi hộp lẫn lo lắng: bao giờ thì một phát minh kỳ diệu khác kiểu như iPod lại sẽ ra đời? Trong chiến lược của Steve Jobs, máy nghe nhạc iPod sẽ được gắn thêm một màn hình màu để khách hàng có thể xem các hình ảnh kỹ thuật số, đồng thời Apple sẽ phát triển thiết bị này trở thành một trung tâm giải trí nhỏ gọn tại nhà. “Ông chấm điểm mọi người. “Thứ quan trọng nhất là con người”.
Apple đã từng tồn tại rất lâu như một dịch vụ quan liêu, với hàng nghìn nhân viên làm bất cứ điều gì họ muốn, với những người lãnh đạo giành được ghế vì lý do chính trị. Bởi vấn đề mà chúng ta gặp phải ở đất nước này là khách hàng đã ra đi. Nhờ iPod, Apple cũng tạo ra cơ hội lần thứ hai.
Đó cũng là kết quả của một mối tình lãng mạn, bắt đầu từ năm 1990. Mike Evangelist hoàn toàn suy sụp. Chúng tôi lớn lên trong một thế hệ mà âm nhạc là bộ phận cực kỳ thân thiết.
Steve Jobs không là ngoại lệ. Steve quyết định rằng, iMac là một máy tính mạng. Tôi nghĩ, nếu không gì thay đổi, Napster đã chứng minh điều đó.
Ông rời Philips và trình bày ý tưởng của mình với một số công ty nhưng đều bị từ chối, trừ Apple. Nó cũng xuất hiện đầy rẫy trên các tờ báo. Nhưng họ nhanh chóng nhận thức rằng để làm điều như vậy, Apple cần nhiều tiền hơn nữa.