*/ Coco Chanel đã điều hành công ty thời trang của mình ở tuổi 90. Nhiều khi ta đưa ra quyết định mà tại thời điểm ấy ta cảm thấy nó là phù hợp và nếu nó lại là một sai lầm thì cũng không sao , đừng đổ lỗi cho mình về điều đó. Họ phải chi một khoản cho đứa con mỗi tháng khoảng 6000RM (1578 USD) trong vòng từ 3 đến 4 năm 1!Tính đến lúc đứa con lấy được bằng tốt nghiệp , số tiền lên đến 288.
Nhưng sau 2 năm,bản thiết kế của ông được chấp nhận. Ông được bình chọn là viên chức ăn mặc đẹp nhất trong năm 1991. Sau khi đã tích cóp được một số tiền, ông hùn cạp với vài người Trung Quốc để lập ra SHOE WORLD với vai trờ mổ cổ đông nhỏ đồng thời là người quản lý.
Để phụ giúp cho mẹ, Coring dù còn vị thành niên đã tìm đủ mọi cách để tìm việc làm trong kì nghỉ hè. Tôi rao bán các mẩu quảng cáo,v. Điều làm anh đau lòng nhất là mỗi khi thấy một gia đình hạnh phúc quây quần bên nhau trong nhà hàng hay nơi anh bán hoa.
Nếu bạn còn cảm thấy bao nhiêu đó vẫn chưa đủ thì tôi xin bổ sung thêm rằng tôi có rất nhiều bạn bè,cả người đã lập gia đình lẫn người còn độc thân và họ xem tôi như "đôi tai để nghe kể về những rắc rối trong mối quan hệ của họ". Vào những năm 1940,ý tưởng của Chester Carlon bị 20 công ty trong đó có một số công ty lớn nhất nước bác bỏ. Từ 30 tuổi đến 40 tuổi, ta bắt đầu có được một số hiểu biết, kinh nghiệm và kĩ năng.
Một câu tục ngữ cổ đã nói :"Khi bạn giàu có,bạn hãy nhớ lại khoảng thời gian mình còn nghèo khó". Nhưng hôm đó, anh lại có cơ hội được gặp lại cha mẹ kế và các em khi họ đến để vĩnh biệt bà. Chính ở đó bà đã gặp được người chồng tương lai của mình là Jose Ramos, em trai của người chị dâu.
Các bậc phụ huynh gửi con mình đến các lớp học thêm để chúng học giỏi hơn nhằm kiếm được một công việc tốt hơn. Nhiều năm sau,người ta nghe người chủ cũ bình luận:"Cho đến khi tôi tính toán ra,mỗi từ tôi dùng để bác bỏ Woolworth đã làm tôi mất khoảng 1 triệu đô la". "Khi đến Mĩ:thứ nhất tôi không biết tiếng Anh .
Xin hãy lưu ý rằng chấp nhận mạo hiểm không có nghĩa là ta phải liều lĩnh một cách dại dột. Về thể trạng, ông là một người yếu đuối. Ông thường xuyên phải lội bộ, đón xe buýt, nắm chặt trong tay những tập hồ sơ trị giá 1 bath đựng đầy các mầu đơn bảo hiểm còn trống trong tay và một cây bút bi hai màu giắt trong túi áo.
Tôi bắt đầu tự hỏi: “Mình sao thế nhỉ?” Cac chính phủ trên thế giới đang cùng làm một việc , đang cạnh tranh với các nước trên thế giới xem ai đạt được đến tính trạng phát triển trước tiên. Vì dính líu vào hoạt động chính trị trong vùng, ông bị trục xuất sang một tỉnh khác và trở thành công dân bị quản thúc.
"Những vấn đề đáng kể mà chúng ta đang có không thể được giải quyết ở cùng một cấp độ với suy nghĩ đã tạo ra chúng. Mỗi ngày chúng ta bị nhấn chìm bởi các chương trình TV, radio, sách báo, tạp chí, vv… "chính trong các cuộc khủng hoảng và chiến tranh lớn các vĩ nhân được sinh ra"
Chỉ trong một tuần, ông đã bỏ việc và bị ghi trên thẻ việc làm : “Từ chối làm việc nên không thuê nữa”. Cha mẹ anh vì quá mê tín đã quyết định từ bỏ anh vì cho rằng anh có thể đem xui xẻo đến cho gia đình. Bạn sẽ bị chê trách khi hành động nhưng nếu không hành động thì bạn cũng sẽ bị chê trách”.