Hình như cũng hoàn toàn thôi đau. Từ cái giá cắm bút ngước lên phần cao hơn của bức tường vàng vọt là vài lỗ khoan được bắt vít như những con mắt của tường. Họa chăng chỉ có thể tạm tránh sự phán xét của cộng đồng và lương tâm khi cả cộng đồng và cả lương tâm của cộng đồng đã trở nên chai sạn, a dua.
Thấy chưa, cả nhà đều lo cho con. Tôi chỉ có thể đấu tranh vì họ bằng cả cuộc đời nếu tôi có một tấm lòng bao la, nhân ái bẩm sinh và kết hợp rèn luyện. Vì tí nữa, bác tôi cũng đến xin xe cho tôi về mà thôi.
Và những cái xác cháy khét lẹt. Và đợi bạn có thể là một vài cái tát. Ngoài cái giá cắm bút thì có một số thứ khác.
Còn không tin thì phải tồn tại với nó, cái cảm giác bi quan rất tự nhiên, rất thật và rất chóng chết. Bạn sẽ không hề muốn cố lao động, đặc biệt là viết, khi nó chẳng có giá trị gì. Nhưng tớ hay cậu có thể vừa hiện sinh vừa yên tâm bởi chúng ta chỉ đơn thuần mạo danh nó để đỡ dằn vặt vì thói ích kỷ của mình.
Thử hòa vào họ, hiểu họ, phê phán cũng như cảm thông với họ. Nhưng như thế đã là tốt lắm rồi. Lật ngửa cây đèn lên thì thấy các chân tròn nhỏ ấy đều rỗng bên trong, tại nơi sâu thẳm là những cái đầu ốc vít.
Ngoài nước thì: Tôi không có chức năng với nội bộ của các anh. Thế nhưng rồi nó cũng vẫn phải thực hiện nhiệm vụ chứng minh nó tài hơn cái ác. Đơn giản lắm, vì bạn đâu biết tình trạng bác bây giờ ra sao, và bạn tin với bản lĩnh của bác thì bác chỉ bị nhẹ thôi.
Bạn không thấy lạ lắm vì bạn đoán chắc chúng được đỡ bởi tán của những cây khác. Bạn thúc thủ trước nó, bó tay trước nó. Phá bỏ sự hủy diệt sự thật.
Bác gọi xuống ăn sáng mấy lần bạn cứ lờ đi. Dẫu không phải không có lúc buồn. Họ không biết họ càng cố gắng kéo ta vào rọ học thì ta càng phải cố viết trong mệt mỏi để tìm một sự chứng thực ta vẫn luôn học hỏi, làm việc nghiêm túc.
Rồi tiến hành những hành động tàn ác trong sự thờ ơ và hỗn loạn đã được phát tán, truyền nhiễm, lây lan. Nói chung bạn tạm chiếm được thành luỹ này rồi. Bạn kéo lại và nhận ra ông anh họ.
Đầy là lần vỡ giấc thứ ba hay thứ tư gì đó trong đêm. Sự im lặng cũng rưa rứa. Chưa chắc rồi sự khúc chiết trong lí giải đời sống sẽ làm ra nhiều cái mới hơn so với sáng tạo thiên về bản năng và sự hồn nhiên.