Chip muốn làm một điều gì đó để phá vỡ không khí u ám này, để những chuyện như thế này không lặp lại nữa, nhưng cứ như có một áp lực gì đó nặng trĩu trong lòng khiến cô không đủ can đảm làm điều Chị ấy thì "dị ứng" cái tính bê bối của tôi, trong khi tôi lại không thể chịu được sự ngăn nắp một cách máy móc của chị. Tuy nhiên từ góc nhìn đa chiều đó, chúng ta sẽ có những đáng giá khách quan nhất về mọi vấn đề và tự tin hơn trong quyết định theo chiều xuôi của mình.
Sự nỗ lực của Tsugitaro đã giúp anh tạo dựng một sự nghiệp huy hoàng. Một người quen dửng dưng rất lạ. Không ăn không uống, hai ngày sau, chú voi già đáng thương trút hơi thở cuối cùng.
- Thằng bò! Ăn cỏ đi mày! Suốt ngày thơ với chẳng thẩn. - Thế à, được rồi, nếu cháu muốn thì ta sẽ đưa cháu đi – Ông Gió trả lời. Bỗng ông thấy lạ lạ.
Cô nhìn lên bầu trời và mỉm cười như vừa hiểu ra một điều gì đó. Ông luôn quan tâm việc Chip học trong lớp có được thoải mái hay không, chỗ ngồi có đủ ánh sáng hay không, có nóng quá không, mỗi chi tiết nhỏ đều được ông ghi nhận thật kỹ và kiến nghị nhưng không, khi đó cái bạn mất chính là ý chí.
- Bố hư quá, mẹ luôn dạy con đánh nhau là không tốt mà, sao bố cứ mãi đánh nhau mà không về ăn Tết với mẹ con mình! Nghe có mùi xác rữa, bỗng chốc một đàn kên kên từ đâu kéo tới thi nhau rỉa xác chú voi già. Không ăn không uống, hai ngày sau, chú voi già đáng thương trút hơi thở cuối cùng.
Có những người lại phải ngồi một mình yên tĩnh mới sáng suốt được. Lang thang một hồi lâu, Ghét đi ngang qua một xí nghiệp sản xuất khí đốt, từ ống khói trên nóc những nhà máy khổng lồ đó liên tục thải ra vô số Khói Đen. Tay nghề tuyệt vời của anh đã vang đến tai của một khách sạn 4 sao “Super Pit Tokyu” ở Tokyo, họ mời Tsugitaro đến và đánh giày cho khách hàng của họ.
Cũng may là nhà không có ai và tôi phát hiện ra sớm nếu không thì xấu hổ chết đi được. Chíp chẳng bao giờ thèm nói gì mặc cho tụi bạn trong lớp suốt ngày xỉa xói đủ điều chỉ vì một lý do đơn giản Chíp là “kẻ ngoại đạo”, không cười đùa, không phá phách và thậm chí là hầu như không nói chuyện với ai. Tôi rút ra được điều này từ những câu truyện cổ tích mẹ thường hay kể hàng đêm khi ru chúng tôi ngủ.
Còn nếu một trong hai con tự làm đứt đuôi mình để cả hai cùng chạy thoát khỏi kẻ thù thì đó gọi là chiến đấu. Hôm qua sinh nhật cô ấy, hú vía, may mà mình kịp nhắn tin chúc mừng. Châu Anh luôn phải đối mặt với việc phải đầu tư nhiều thời
- Ngốc ạ, nếu con thương mẹ thì con phải ngoan, phải ráng học chữ cho tốt, có như thế mẹ mới hết đau mắt được, hiểu chưa?! Nghĩ sáng tạo đòi hỏi nghĩ tích cực. Cái thích đó gọi là sự hâm mộ.
Tất cả mọi thứ trong mắt Chíp đều phải thật hoàn hảo, một hạt sạn trong bất cứ vấn đề gì đối với cô cũng là một điều không thể chấp nhận được. Tôi nhận ra một điều rằng, dù là ai nếu bạn tự tin với những gì mình đang có Đôi mắt mẹ Bông dịu lại đầy trìu mến.