Mặt khác, anh cũng nhận thấy khối lượng công việc đã giảm bớt. Lúc nào anh cũng sẵn sàng chia sẻ kinh nghiệm của mình với bất kỳ ai. Kể từ đó, họ được bố trí làm việc trong hai căn phòng riêng biệt nhau.
Khi về đến nhà, James quyết định là sẽ phải thay đổi. - Thưa ông, thật lòng tôi không hiểu ý ông muốn nói gì? Vì sao ông lại bảo ông mới là người đã gây ra mọi chuyện. Thậm chí, anh còn không nghĩ đến điều đó nữa.
Thật ra, Jennifer không ngừng chứng tỏ năng lực tuyệt vời của mình và cô ấy luôn sẵn sàng đảm nhận bất kỳ công việc gì. - Khoan đã, - Jones vừa nói vừa giơ tay ra chặn lại. Cô ấy chỉ đáp gọn lỏn: "Ổn cả".
Thậm chí vào ngày thứ bảy, anh còn có thời gian để đưa các con đến công viên chơi - một điều mà anh đã nhiều lần thất hứa với bọn trẻ. Trước nay James vẫn quan niệm giống bố anh rằng nếu muốn mọi việc được như ý thì tốt hơn cả là nên tự mình làm lấy mọi việc. Khi trở về văn phòng, anh lại tiếp tục viết lên tấm bảng trắng dòng chữ sau:
- Nào, chúng ta khoan hãy bàn về vấn đề lỗi của ai. "Mình phải chấm dứt tình trạng kiệt quệ này! Mình phải thay đổi. James lắng nghe rồi nhắc lại những gì anh đã hiểu và không quên hỏi Jack: "Tôi nói vậy có đúng ý ông không?".
James vẫn còn nhớ nét mặt tỏa sáng vì tự hào của Jessica khi cô ấy bước vào văn phòng anh để báo cáo công việc. "Những cuộc gặp gỡ đột ngột như thế này thường hiếm khi hứa hẹn điều gì tốt đẹp", James thầm nghĩ. - Thôi khỏi, tớ mới uống xong.
- Còn làm gì được nữa kia chứ? Bọn tớ cùng ngồi lại để bàn bạc công việc một cách kỹ lưỡng hơn rồi bổ sung những yêu cầu về thời gian. Chiều thứ sáu, James thu dọn bàn làm việc của mình và chuẩn bị rời văn phòng để về nhà. Rồi James lùi ra xa vài bước để đọc lại tất cả những gì anh đã viết lên tấm bảng trắng.
Cả hai người đàn ông đều im lặng, mỗi người theo đuổi những ý nghĩ của riêng mình. - Nói đến đây, James liếc nhìn Jones và thấy anh đang gật gù mỉm cười. - Giờ thì tớ hiểu rồi.
- Biết làm thế nào được, - Jones phá lên cười. Thật ra, đó chỉ là những điều hết sức bình thường trong cuộc sống, nhưng lại khiến gia đình họ cảm thấy rất vui và hạnh phúc. - James này, chính Jennifer đã giúp tớ quản lý tốt hơn.
Áp lực công việc trước kia từng có lúc bám chặt lấy anh đã dần tan biến tự lúc nào không rõ, bởi giờ đây anh cảm thấy thoải mái với phong cách làm việc mới mẻ và tích cực này. Dĩ nhiên cậu đã làm rất đúng. Anh thành thật chia sẻ với Jones những sai lầm mà các nhân viên của mình đã gây ra.