Không khí sa mạc nóng bỏng ấy vẫn không ngăn cản bước chân Arkad đi đến diễn đàn quen thuộc của mình. Mười năm trôi qua và Nomasir thành đạt quay trở về ngôi nhà của cha mình đúng như đã hẹn. - Ông không nên lệ thuộc vào ông chủ của ông mãi như thế.
Aggar đành phải đi vay. - Lý do gì khiến các bạn suy nghĩ rằng, vị nữ thần tốt bụng kia chú ý đến những trò đỏ đen trong sòng bài hay những phiếu cá cược trong các cuộc đua ngựa? Tôi vẫn luôn đi tìm vị nữ thần này, nhưng không phải trong sòng bài hay ở những cuộc đua ngựa – vì ở đó người ta thường thua nhiều hơn thắng – mà ở những công việc con người thường xuyên làm và tạo ra nhiều của cải giá trị cho bản thân. Nói xong, ông Algamish cầm lấy những tấm thẻ đất sét và ra về.
- Vậy là, nếu như để dành được năm mươi đồng vàng, thì anh phải mất năm mươi năm làm việc hết mình sao? Khi đã hỏi xong, Arkad nói: - Trong hai tháng, tôi đã sáu lần đến gặp ông chủ để đòi tăng lương, nhưng không đem lại kết quả gì cả.
Nhưng nếu bạn mong ước có năm đồng tiền vàng, thì đó chính là mong ước có mục đích rõ ràng, cụ thể và nằm trong khả năng của bạn. Đến chiều tối, khi được tháo cái cày ra, con lừa cảm thấy rất chua xót trong lòng, chân cẳng thì ã rời, còn cái gáy lại đau buốt do cả ngày bị cái ách cọ xát vào. - Tâu bệ hạ, mọi người vẫn bảo như thế và thần không thấy ai phản đối điều đó cả.
- Dạ thưa bệ hạ! Điều đó cùng với lòng ham thích làm giàu của hạ thần nữa ạ! Hắn nói toạc ra rằng: Bầy lạc đà nằm dài trên cát, đang nhai lại một cách thích thú số thức ăn ban chiều, thỉnh thoảng có con phát ra những tiếng kêu khàn khàn đứt quãng.
- Cám ơn anh! Tôi xin được nói tiếp. Trong tình trạng khốn khổ đó, ông ước gì thực hiện theo kế hoạch của Zabado để cho thể xác được thảnh thơi đôi chút. Họ không bao giờ phó thác tiền vàng của mình vào những vụ đầu tư không sinh lợi hoặc có nguy cơ mất trắng vốn.
Ông chưa hiểu rõ, nhưng ông tin vào những gì Megiddo đã nói. Rồi sau đó, đoàn lữ hành của tôi rơi vào tay của bọn đạo tặc chuyên cướp bóc trên sa mạc. Họ cư ngụ trong một lãnh thổ có các tường thành bao bọc.
Bởi vì, chính tôi cũng từng chứng kiến điều đó. Còn nếu ông chủ không đi đâu cả, anh chỉ việc nằm nghỉ ngơi và gặm cỏ non suốt ngày. - Do thần biết nắm bắt những cơ hội tốt đến với mình, tất nhiên mọi thần dân trong vương quốc của bệ hạ cũng có những cơ hội đó nhưng họ đã không biết nắm bắt chúng.
Nhưng tôi đã nhanh trí đề nghị với ông ấy: Này các bạn, hãy lắng nghe những gì tôi sắp nói ra đây. Sự giàu có của mỗi quốc gia đều phụ thuộc vào khả năng tài chính của tất cả các cá nhân, công dân trong quốc gia đó.
Vì thế, hàng năm tôi có một khoản lợi tức rất lớn, lớn đến mức chẳng bao lâu sau tôi được gọi là người giàu có nhất tại Babylon. Ông được cho ngủ trong kho cất giữ ngũ cốc. Tôi đã suy nghĩ rất nhiều về những điều ông Algamish nói.