Thật ra tối hôm ấy khách mời của tôi là Bill Hartack, một vận động viên đua ngựa. Không phải chỉ khi bắt đầu và kết thúc câu chuyện, mà trong suốt thời gian nghe và nói, bạn nên tập thể hiện cảm xúc, mối liên hệ của mình qua đôi mắt. Ông quan tâm đến những gì họ nói, điều mà rất ít người phỏng vấn nào làm được.
Và tôi không phải là một người nhận lương hưu của công quỹ, các ông thấy không? Lạy Chúa! Lẽ ra người ta nên công bố điều này. Tôi cũng khóc và ở đầu dây bên kia người phụ nữ dường như cũng khóc. Quan điểm của tôi hoàn toàn ngược lại! Chúng ta đang nói nhiều hơn bao giờ hết, và bằng nhiều cách thức hơn bao giờ hết.
Người từng trải hơn bạn chắc chắn sẽ có những suy nghĩ chín chắn hơn và sẵn lòng giúp bạn mở rộng tầm nhìn. Bạn nói có nhanh quá không, hoặc có tẻ nhạt không, phong cách nói riêng của bạn như thế nào… Khách quan hơn cả là hãy nhờ người thân góp ý. Một ông chủ đài truyền thanh đã khuyến khích các nhân viên của mình nên dùng những từ đơn giản và phổ biến: Dont utilize utilize.
Đừng nên nói những gì quá khích, hãy để giác quan thường xuyên mách bảo bạn rằng: im lặng có tốt hơn không. Trong quý vị đây có ai thích sống ở Butte Montana không? Nếu ngồi cạnh tôi trong buổi hội nghị hôm ấy, có thể bạn cũng rút ra kết luận như vậy.
Quan điểm về chính trị của Ted giống như nhiều người khác, trong đó có tôi. Nếu một ngày nào đó bạn ở vào vị trí của tôi và nói trước một lễ tang, hãy nhớ đi nhớ lại rằng người ta đến đó không phải để nghe bạn nói. Thật không còn lời nào để nói! Tôi hoàn toàn bị sốc và tràn trề thất vọng! Thất vọng cho khán giả của tôi, những người đã xem Mitchum là thần tượng.
Phái nữ cũng bận tâm về nó. Nhà văn Mark Twain từng viết rằng: Sự khác nhau giữa từ gần đúng và từ đúng thật sự là một khoảng cách lớn. Thật ra, tôi đồng ý là những từ ngữ trên thỉnh thoảng chúng ta cũng cần dùng để nhấn mạnh câu nói.
Tiếp theo, tưởng tượng rằng bạn đang đứng trước khán giả và bắt đầu nói. Có một phương pháp cực kỳ hiệu quả: Bạn hãy nhờ một người nào đó đóng vai người phỏng vấn, còn bạn thì tập trả lời. Có thể khi nói về những điều đó, bạn đã thắp nên một ngọn nến giữa không gian u buồn ảm đạm nơi lễ tang.
Stengel có thể nhấn chìm mọi câu hỏi, thậm chí còn làm người đặt câu hỏi trở nên hoang mang và bối rối. Tôi sẽ ra sao? Ra ga kiếm một vé tàu quay trở lại Brooklyn chớ còn phải hỏi! Cũng không vì chỗ đẹp mà quên đi thời điểm có hợp lý không.
Tôi đến bắt tay anh ta và, ôi trời, bàn tay ấy ướt sũng mồ hôi. Và sau cùng tôi đã rút ra một kết luận chắc như đinh đóng cột: Trong tương lai, nhân loại còn phát minh ra những phương tiện thông tin kỳ diệu hơn nữa. Nhưng không ai muốn tới đó.
Anh luôn quan tâm đến thời sự, luôn đi đầu trong những phong trào từ thiện. Thể thao là một trong những niềm đam mê lớn nhất của Nixon. Họ biết bù lấp nhược điểm này bằng cách nói chuyện có duyên, bằng vốn kiến thức phong phú và kỹ năng chuyên môn hoàn hảo.