Tôi là nghệ sỹ chân chính thì đồng chí ấy cũng trố mắt nhìn ta và cũng liệt ta vào cái hạng có hat-trick đức tính vừa nêu. Rung động và cộng hưởng rung động mới là giá trị có ích, có ý nghĩa cao cấp nhất của đời sống. Chúng xèo xèo sền sệt.
Đời đang cũ nhưng vì cũ mà có quá nhiều cái mới rình rập, chờ đợi. Nhưng tao, à tớ, à không, tao cũng đang chơi. Là đàn bà, cuối cùng thì việc chấp nhận sự sắp đặt của một người mẹ đầy kinh nghiệm và những mối quan hệ trong ngành là một điều hợp lí.
Máy tập cơ bụng, cơ ngực, cơ chân, cơ tay. Ngay cả trong giấc mơ, ta cũng chỉ muốn ở bên nàng. Mẹ tôi đi về phía bên kia.
Câu chuyện này tôi gửi đến bạn. Để không khóc, phải cười thôi. Và trong lúc cô đơn này, tôi vẫn muốn là em biết muốn.
Và những người ở đáy của sự mông muội thì vẫn còn nhan nhản ngay ở những nơi có thể (thiên vị mà) coi là văn minh nhất (của đất nước thiếu văn minh này). Có lẽ cũng sắp qua một giai đoạn nữa rồi. Phải có luật để người ta không tha hồ sát thương nhau.
Ông đã hài lòng chưa? Chỉ một bản và đoạt giải Nobel. Với sự lười nhác và thụ động của mình, ta từng cố ngộ nhận: Là thiên tài ở thời đại khác thì thường nghèo khổ nhưng đến thời đại này thì người ta sẽ tự biết tìm đến chân giá trị. Nếu không chứng tỏ được bản lĩnh, bạn sẽ rơi xuống vực.
Hay lại phải để tôi tiếp tục mất ngủ mà sáng tạo ra nó? Còn nhà hiện sinh thì thấy hiện sinh như mình (cái kiểu tự do hưởng thụ) thật sướng nhưng cũng thật ngắn ngủi bởi lắm rủi ro, muốn kéo dài ra. Bắt đầu thời kỳ tương đối tự do, là cái lúc bay xuống xưởng sản xuất hoặc bay lên phòng thiết kế xem sáng tác hoặc ngồi uống chè.
Bạn không thích sự không nhất quán này. Thế giới quan của bác về một khía cạnh nào đó rất rộng. 21 tuổi thì còn phải đến trường.
(Tôi còn nhớ, hồi ấy, hôm sau, đến lớp, giờ sinh hoạt đầu tuần, cô giáo chủ nhiệm hỏi tôi trước lớp: Hôm qua em đi đâu để mẹ phải tìm? Em đi chơi điện tử ạ. Con đi đâu, làm gì, nó đều báo cho bác cả. Không gì tự nhiên mất đi.
Hình như mắt tôi rơm rớm. Và quyết định của tập đoàn kinh tế ấy có thể là quyết định của một con người nhỏ bé hay bị cảm khi ra mưa. Và vì thế, nó chìm đi trong bao đời chìm của những dòng chữ khác.