Làm thế nào để ngưng tạo thêm thời gian? Hãy nhận thức một cách sâu sắc rằng khoảnh khắc hiện tại là tất cả mọi thứ bạn từng sở hữu. Bạn tìm thấy chính mình bằng cách tiến vào hiện tại. Bạn nhìn thấu suốt qua bên kia bức màn của hình tướng và sự phân biệt.
Tri kiến về hiện trú chính là trạng thái hiện hữu ở khoảnh khắc hiện tại. Hiện trú là nhất thể. Một dấu hiệu là cách cư xử của người đó trong các tình huống khó khăn hay đầy thách thức, hoặc khi mọi thứ “hóa ra tệ hại”.
Không có thời gian ở đây, chỉ có sự hiện trú mà thôi. Đó là cách tôi giải thích câu nói sau đây của ngài: “Vũ trụ được sáng tạo này đang nóng lòng mong đợi các con của Thiên Chúa hiện đến”. Cái quầng này chuyển hóa thành ý thức tỏ ngộ rực sáng, giống như miếng gỗ được đặt vào bên trong hay gần đống lửa, chính miếng gỗ này bốc cháy thành ngọn lửa.
Bạn sẽ không thoát khỏi nổi đau khổ ấy cho đến khi bạn ngưng cảm nhận về Cái Tôi từ trạng thái đồng hóa với tâm trí, tức là tự ngã. Tại sao cô ấy chọn những người đàn ông như thế, và tại sao hiện nay cô ấy từ chối thoát ra khỏi hoàn cảnh đó? Tại sao quá nhiều người thực sự chọn đau khổ? Bạn không thể có cái này mà không có cái kia.
Điểm tiếp cận duy nhất với sự sống đó chính là cái Bây giờ. Nó sẽ níu kéo hoàn cảnh đang mất đi, và phản kháng lại sự thay đổi. Không có nó, bạn chẳng còn sự lựa chọn nào khác.
Bạn đang bênh vực cái gì? Một nhân dạng ảo tưởng, một hình ảnh trong tâm trí bạn, một thực thể hư cấu. Và bạn làm y như thế đối với người bạn tình. Bạn phải buông bỏ trong chốc lát hành trang cá nhân đầy nhóc các vấn đề, quá khứ và tương lai, cũng như tất cả mọi kiến thức của mình; bằng không bạn sẽ trông mà chẳng thấy, nghe mà chẳng biết.
Điều khiến cho tôi tiếp tục cuộc sống chính là hy vọng trong tương lai cuộc sống sẽ cải thiện được đôi chút. Cùng với cái bình an rực rỡ này chính là cái tri kiến – không ở bình diện tâm trí mà ở bên trong sâu thẳm Bản thể hiện tiền của bạn – rằng bạn bất tử, rằng bạn không thể bị hủy diệt. Cả hai đều là ảo tưởng.
Vốn đã từng bị tâm trí che khuất đi, lãnh địa của Bản thể hiện tiền giờ đây mới mở ra. Nó vốn đã toàn vẹn và là cái toàn thể rồi. Điều đó không thể thực hiện được.
Mọi cánh cổng đều là cửa chết, qua đó cái tôi hư ngụy bị chết đi. Chẳng phải cái chết của ảo tưởng này là sự giải thoát kỳ diệu sao? Sẽ không có “căn phòng nào nếu không có nó.
Ông có đề nghị nào không? Đừng suy nghĩ về nó – đừng để tình cảm biến thành suy nghĩ. Và dĩ nhiên, nỗi sợ hãi này luôn gắn liền với việc bạn chú trọng đến tương lai và không màng chi đến cái Bây giờ.