Trước hết, bạn hãy nói: "Tôi không trách ông một chút nào hết! Nếu tôi ở vào địa vị ông, chắc chắn tôi cũng hành động như ông". - A, thầy tưởng! Thầy tưởng! Luật pháp không cần biết thầy tưởng ra sao hết. Không, ông gợi tới một tình cao thượng và tế nhị: lòng muốn che chở trẻ em.
Bà ấy nói chị ngay thẳng và đứng đắn, giỏi làm bếp và khéo săn sóc trẻ em. Người ta đã phục tài y, lại hỏi ý kiến y. Steinmetz sung sướng.
Phải đọc lại kỹ lưỡng một lần nữa. Tôi chỉ xin ông chỉ giùm tôi một điều thôi. Rồi ông gọi cô thư ký của ông, và đưa tôi một cái giấy đặt hàng 35.
Những người bán hàng biết rõ điều đó và ta phải bắt chước họ. Nhưng sự thiệt, thổ dân đó khinh bạn vô cùng. Lúc lâm chung, bà thú với con gái bà rằng: "Chính má đã làm cho ba các con chết".
Vậy phải có khuyết điểm gì lớn trong cách thâu tiền của phòng kế toán đây. Cho nên trong khi nói chuyện, nếu bạn có tánh hay nhắc đi nhắc lại cho một người nghe rằng họ lầm, thì xin bạn mỗi buổi sáng, quỳ gối tụng đoạn sau này, rồi hãy điểm tâm. Nhưng chiều nay hay chiều mai, ông nên mua ít bông về biếu bà.
"Từ hồi đó, ông đã kiếm việc cho nhiều hướng đạo sinh của chúng tôi mà cha mẹ nghèo. Cha nó hết lời khen nó rồi kết: "Con đừng làm dơ cái giường đó chứ!" - "Không! Không khi nào!". Tờ báo của ngài được các gia đình sang trọng nhất ở Boston đọc.
Adoo, ông này thấy vui thích bội phần và kể lại như vầy: Vậy bạn có lý hay vô lý rốt cuộc cũng vậy! Bạn cũng như vậy mà tôi cũng như vậy.
Sau cùng, bà hóa điên. Rồi cậu viết một bức thư dài cho ông giáo cũ, thú nhận rằng chịu không nổi đời được nữa, chỉ muốn quyên sinh thôi. Hôm nọ tôi lại sở Bưu điện.
Steinmetz sung sướng. nói: "Tôi nhận được bức thư đó, ngạc nhiên lắm, ngạc nhiên mà cũng vui nữa. Tại nước nhuộm như vậy".
Buổi học sau, "tội nhân" đó đứng dậy, nhìn thẳng vào các bạn, đọc lớn tiếng những lời chửi đó của họ. Để cho họ tin rằng, chính họ phát khởi ra ý kiến mà bạn đã dẫn khởi ra cho họ. Không ai hiểu rõ sự xác đáng của những lời nói đó bằng John D.