1971 rời khỏi IBM sau cơn đau tim, trao quyền lực lại cho T. Và để khỏi đi bộ mất cả ngày vừa đi vừa về, Tommy phải học nội trú ở trường. Kế tiếp tấm bảng trắng để ông viết là một tấm bảng đen với dòng chữ thật to được viết bằng phấn trắng: Welcome.
Đó là tác giả Lord Bowden có nhắc đến câu nói của giáo sư toán học Douglas Hartree của nước Anh, trên American Scientist số Sau đó, trên nền tảng đó, con trai của ông là Tom đã tạo ra kỷ nguyên mới vào năm1964, với dự án IBM system/360 máy tính hiện đại của IBM. Chương đầu tiên trong huyền thoại Thomas Watson chính là bóng tối thảm kịch của cuộc đời ông.
Tôi nên làm gì? đó là câu hỏi ông dành cho tất cả cấp dưới có mặt trong khán phòng. Hai năm sau, 1945, IBM của Watson ký hợp đồng mở phân xưởng người lao động khiếm thị ởBinghamton, New York. Bởi lẽ, ở đây không có con người chung chung mà là những kỹ sư những người đã thích thú chọn công việc làm nghề nghiệp thì sự hiểu biết chuyên môn sẽ nuôi dưỡng niềm đam mê.
Trong di chúc của mình, ông không quên chia sẻ cho những trợ lý, thư ký, nhân viên tiếp tân và cả những người điều khiển thang máy. Lou Gerstner đã cứu thoát IBM bằng cách nào vào cuối thế kỷ XX? Tóm lại, điều quan trọng nhất là ông ta phải đem lại cho IBM năng lực đổi mới mà nó vốn có từ đầu thế kỷ XX.
Ngày Neil Amstrong đặt bước chân đầu tiên của loài người lên Mặt trăng; ngày lần đầu tiên y khoa thành công trong ca mổ tim hở, nhờ bàn tay của bác sĩ John Gibbon; và cuộc đấu trí giữa vua cờ thế giới Garry Kasparov với máy tính Deep Blue (IBM RS/6000 SP), tất cả đều có mặt của những cái máy mang tên IBM. Bị quăng vào chỗ chết và CTR đã tiếp nhận Tho- mas Watson Sr. Không khí công ty gia đình vẫn ngự trị vào những năm tháng này.
Ngày nay, không ai không biết chính IBM là những nhà nghiên cứu và phát triển hàng Các phát minh máy móc, trong mắt của Watson, sẽ trở nên vô giá trị nếu nó không giúp đỡ được khách hàng doanh nghiệp. Và quy tắc ứng xử đó ôngáp dụng một cách ám ảnh vào trong doanh nghiệp vĩ đại của mình.
Mỗi bàn có hai học sinh. Thật ra, nếu ai từng mạo hiểm, dù ở cấp độ nhỏ nhất, cũng thấy rằng kẻ mạo hiểm là người suy nghĩ nhiều nhất và nhanh nhất. 1956, Tom bỏ tất cả công
Người ta lắng nghe ông hùng biện là phải, bởi lẽ bất cứ ai nghe đến những yếu tố làm nên số phận thì lập tức sẽ chú ý lắng nghe, dù là chúng được đặt trong phạm vi kinh doanh hay phạm vi nào đi chăng nữa. Đây là thời điểm mà phần lớn các nhà nghiên cứu cho rằng Watson khởi nghiệp. Và anh ta với câu thần chú tư duy đầu thế kỷ XX, đã để lại ảnh hưởng của mình đến vị CEO của tập đoàn quan trọng nhất thế giới vào 80 năm sau.
Drucker kết luận về Watson trong ba chữ: Quite intentionally dignified đúng là một người chủ ý đem lại phẩm giá. Tom Watson, người luôn chia sẻ với cha mình tính khí nóng nảy, thật sự chỉ mới đang khởi động. Điều này là bình thường trong các công ty vào thời kỳ đó khi mà chuyện phì phèo xì gà khói um cả lên trong nhà
Trong số các vị khách mời, người ta thấy cả nhà khoa học lãnh đạo dự án Manhattan, Robert Oppenheimer. Không thể ở mãi trên đỉnh cao. Các nhà đưa tin đã để lại trong lịch sử một trong những câu nói dự đoán thuộc loại sai lầm nhất từ một danh nhân, đó là họ cho rằng Watson đã nói: Tôi nghĩ có một thị trường trên thế giới cần năm cái máy tính.