Chỉ như mỗi ngày đều đều ăn một phát búa gỗ vào đầu. Tốt hơn là dành đất cho những con chữ về việc biết rõ nhưng không biết rõ có ngộ nhận không. Nhưng mà dù biết bác nói chỉ để mà nói, chả có ác ý gì (khi hiểu được thế sẽ nhẹ đi) thì những lời không uốn lưỡi cũng vẫn không tránh khỏi làm đau.
Toán và Lí tôi vẫn xếp hạng làng nhàng. Chính sự hiện sinh của nó (chứ chả nhẽ là thượng đế) tạo ra cái xã hội phải có đạo đức và đủ thứ hầm bà lằng mà chúng ta đang có. Mấy người trước mặt bọn tớ đứng vì những người trước họ cũng đứng cả lên.
Tôi có vấn đề về xoang, mũi hơi khó thở, ăn nóng, ăn cay là chảy nước. Tôi khóc vì tôi không coi thường thế hệ đi trước nhưng thất vọng vì họ. Dẫu chưa diễn đạt được hết cái muốn diễn đạt.
Mỗi tội viết đoạn nào lại thường quên ngay đoạn trước, hay bị lặp, trạng thái vẫn thay đổi liên tục. Vì nó lại muốn chữa cho chính bác sỹ. Hiểu không? Nếu tôi không giữ trái tim thì hoàn toàn tôi có thể là Hítle, Pônpốt mất rồi.
Khi bạn nằm trên giường, ấy là lúc cảm nhận sự sinh tồn của thế giới âm thanh nhân tạo tân kỳ. Lại chơi vào lúc đau đầu thì thật ngốc. Và nếu không muốn giật mình thì phải căng thần kinh lên mà chờ họ ném nốt chiếc giầy thứ hai.
Nên ta đành phải làm một thằng đàn ông với giọng ồm. Nhưng cái giấc mơ cũ ấy, đời có lấy đi đâu. Có mùi thơm của biển, có vị mặn trong gió.
Bác gái hỏi: Đau à con? Hơi thôi ạ. Nhà văn nhìn vào mắt nàng. Lúc ngồi rỗi thế này, các ý nghĩ tha hồ nhảy nhót trong đầu.
Nhưng mà tôi bỏ học. Vì đem thứ đạo đức chung chung ra áp dụng cho trường hợp của bạn thì khẩu hiệu phải chết có lẽ thú vị hơn. Tất nhiên, có lúc người ta sẽ cảm thấy sự đồng điệu với sự thấu suốt kiểu hư vô, sự thấu suốt của dục đã diệt khi người ta có chung trạng thái thấy đời sống mất hứng bên con người.
Anh biết không? Em mong anh hơn cả những lúc chúng mình mới yêu nhau. Lại buồn, lại khổ nhiều hơn cần thiết. - Tôi muốn… Tôi muốn… Tôi muốn ông cụ sớm được ra đi thanh thản.
18 tuổi là được tự do. Những người quanh ta quên rằng đời sống cần có những sự chuyên môn hoá. Nó còn ngộ nhận là nó có đầy tài nữa.