Thân mẫu tôi không thích nó". Tôi lại gõ cửa nữa: bà ta lại hiện ra, nhưng lần này để mạt sát chúng tôi và công ty chúng tôi. Ông ấy nói: "Tôi đưa cho một ông muốn gởi tiền tại ngân hàng, một tờ giấy có in sẵn những câu hỏi để ông trả lời.
Mà có lẽ bây giờ tôi vẫn còn thích nữa. Vả lại không phải chỉ một bức thư đó được cái may mắn bất ngờ đó đâu; cả chục bức thư khác cũng thành công vậy. Muốn dẫn dụ ai, phải trước hết khêu gợi cho người đó có lòng ham muốn nhiệt liệt đã.
Tuần sau, tôi đãi khách bữa trưa. Thôi, cha con mình quên hết những chuyện khác đi. Nhưng rồi sẽ xảy ra sự chi, chắc bạn đã đoán được.
Tôi nói rằng trước ra sao không biết, chứ bây giờ tóc thầy còn đẹp lắm. Chúng ta đã cho ông hay trước rằng công việc ông làm chỉ tạm thời thôi. Gợi tới tình cảm cao thượng của người.
Nhưng nếu hư hỏng thì mặc ông!". Chiến thuật vô hại đó luôn luôn có kết quả. Người đó ghét ông tới nỗi đã có lần công kích ông trước công chúng trong một bài diễn văn.
Nếu một người cho một điều là đúng trong khi bạn cho nó là sai - dù bạn có biết chắc rằng nó sai đi nữa - thì bạn cứ nói như vầy: Có lẽ hôm nay tôi không thích những bài tôi đã viết hôm qua nữa. Nhà kinh doanh đó không bằng lòng cách ông Boynton điều tra.
Ngài chỉ rất ôn tồn nói: "Ông đã làm vài việc mà tôi không được hoàn toàn vừa ý. Mà người ta cũng đã cho Nã Phá Luân đã dùng phương pháp con nít đó khi ông lập ra huy chương Bắc đẩu bội tinh, phân phát một ngàn năm trăm chiếc cho lính ông và thăng chức "Pháp quốc Thống chế" cho 18 đại tướng, gọi đội quân của ông là "Đại binh". Dillinger thỏa mãn nó bằng cách giết người, ăn cướp các ngân hàng.
Cho nên một ký sự đẹp nhất trong lịch sử là hồi Đại tướng Lee, trong cuộc Nam Bắc chiến tranh, tự nhận lỗi vì ông mà đạo kỵ binh của tướng Pickett phải thất bại trong cuộc tấn công tại Gettysburg. Sao đối với bạn trăm năm của bạn, bạn không biết vì nể như vậy? Lần sau, nếu món gà chiên vừa ăn, bạn nên nói cho bà nhà hay, cho bà biết rằng bạn biết thưởng thức món bà làm; bạn nên tỏ ra rằng "món bạn ăn đó không phải là cỏ khô", và luôn tiện bạn đừng nên tiếc lời, mà nên thêm cho bà biết là bà rất cần cho hạnh phúc của bạn. Ông diễn thuyết ca tụng tác phẩm của thi nhân đó, rồi chép bài diễn văn gởi biếu thi nhân.
Ông Gaw tiếp: "Tôi cũng mới hay đây, khi kiếm địa chỉ của ông trong Điện thoại niên giám". Nên đứng vào lập trường của người khác mà dẫn - dụ cho người đó trả lời: "Phải, phải". Ông có cách không buộc trả lời mà chúng cũng trả lời lập tức.
Cha đã phạt con vì con còn con nít mà cha bắt con làm như người lớn. Chỉ một mình tôi chịu trách nhiệm về cuộc chiến bại này thôi". Tôi mà nói chuyện có duyên ư? Nhưng hôm đó tôi có thốt ra nửa lời nào đâu?