Hiện sinh tách xã hội thành những cá nhân đơn lẻ, rời rạc và luôn phải chống chọi toàn bộ phần còn lại. Dưới nhà, cháu giúp việc đang nấu ăn sáng. May mà y học chưa chính xác tuyệt đối nên triệt sản vẫn có đứa đẻ tiếp.
Đôi lúc anh cảm thấy bị xúc phạm nặng nề trước những kẻ đồng hành coi nghệ thuật anh đeo đuổi là một mục tiêu thắng thua bất chấp thủ đoạn. Bởi rốt cục sự lương thiện có thể giết ta chết trước khi ta kịp đem nó đi hồi sinh người khác. Vứt béng cái chuyện này đi.
Tôi tin cuộc sống với tiến độ phát triển sẽ khiến nó mở mang hơn. Bạn cũng thấy mình có kinh nghiệm về chuyện này đấy chứ. Những mâu thuẫn nội tại này đánh nhau rất mệt, đôi lúc phải phó mặc cho tiềm thức giải quyết.
Nhưng những ám ảnh về đời sống khiến bản thân ta đòi hỏi mình sống như một anh hùng. Đầu tiên là một cuốn sách tiếng Anh dày vài trăm trang. Mà là từng câu hỏi cho từng bước chân.
Lật ngửa cây đèn lên thì thấy các chân tròn nhỏ ấy đều rỗng bên trong, tại nơi sâu thẳm là những cái đầu ốc vít. Bịt tai lại, im lặng, là xong. Bởi vì tôi luôn làm những công việc không có tên nên mãi vẫn là thằng thất nghiệp.
Lải nhải cũng là chơi. Và tha thứ cho những cái không hay của nàng. Bắt đầu chan chán, rủ cậu em đi bơi.
Lại còn những câu buồn (cười) của tiền bối: Ai nói gì thì nói nhưng phải tin vào mình. Bác gái giọng nhẹ nhàng: Thôi. Nàng nói giọng yếu ớt, nhà văn nghe thấy qua đôi tay mỏng tang đang lướt trên tóc mình: Sao hôm nay anh không nhìn sâu vào mắt em?.
Nhưng khi đã bị bắt bài thế này thì họ lại chơi khác. Con đi đâu? Tôi: Cháu đi mua sách. Ừ, ta chỉ là cái miệng cô gái xinh xắn tóc vàng trong tivi kia đang đớp đớp cái đuôi con mèo nghệ thuật nằm trên nóc.
Mọi người có thể nghĩ tôi bị tai nạn hoặc làm gì dại dột. Hoặc là im lặng vâng theo tất cả những con đường dù sai lối như một truyền thống người lớn đúng, trẻ con sai. Bác thường trở nên nhỏ bé, ngượng ngập và ngơ ngác trước những vật phẩm hay công nghệ của thế giới hiện đại.
Tất nhiên là tôi cũng quay trở lại rồi. Không làm ác theo cách này thì cũng làm ác theo cách khác mà thôi. Nhủ cố nhớ mà viết lại những đoạn thú vị.