Việc quan tâm trước nhất là thoát ra khỏi tình trạng này nên đầu óc rối tung. Chúng như một cái thớt để họ xả nỗi hận con cá. Trong xã hội này, khi nhiều mộng ước đã tắt, những người nhạy cảm khó sống.
Hắn cũng thông minh đấy chứ. Chả là hôm qua có chuyện. Một lí do bạn không muốn ra đi là còn nhiều tác phẩm khiến bạn củng cố lòng tin mình là thiên tài còn dồn ứ trong hộc tủ.
Không lại phản tự nhiên quá. Đó gọi là biết chơi. Tôi nghĩ, nếu tôi chết, người buồn nhất là bố.
Những cái đó rồi sẽ đến, không tránh được. Bạn nằm xuống, trùm chăn lên đầu. Chính vì tôi chưa có kinh nghiệm về phản ứng của người Việt trước đùa và thật nên gặp phải những điều không theo dự kiến khi đưa cuốn sách của mình cho những người thân đọc.
Rằng bạn trẻ dại, ích kỷ không hiểu nổi tấm lòng trời bể của người thân. Bạn chấp nhận khuôn khổ như một cuộc chơi đầy thử thách. Có khi lại còn lòi đuôi ăn vạ.
Cô ta là đàn bà, có chồng có con có cha mẹ… Cô ta chắc cũng hy sinh, chăm chỉ, vị tha chứ nhỉ. Nếu bạn tin vào những điều trên, là một người không tốt hay một kẻ phân vân trước ngưỡng cửa thiện-ác, bạn sẽ yên tâm mà ác. Tôi muốn ông giết chết ông cụ nhà tôi.
Trước khi đến nhà ông ta, tôi miễn cưỡng. Còn quá nhiều người không có cơ hội biết đọc biết viết, mãi mãi, trong đó chắc không thiếu mầm thiên tài. Trong màng nước mắt, tôi nhìn sâu hoắm vào trang sách, nhìn đóng đinh vào những con chữ đen sì và thấy tất cả nhão ra.
Hồi lâu, nàng bảo: Anh có chuyện buồn gì thế?. Đi đâu cũng được, bạn biết sinh tồn, lỡ cơn bệnh giết bạn trong sự đơn độc cũng chẳng sao, bạn đã làm hết cách ít ra là cho đến lúc này. Tôi yêu cầu vụ xét xử tôi được truyền hình trực tiếp, được diễn ra trước con mắt của báo chí, dư luận quốc tế.
Đang có cảm giác người mất hết sức lực, đi bộ cũng đau mà vào sân có thể thi đấu khá bình thường. Đơn giản là vì nếu chúng vô nghĩa, chúng sẽ không được tiếp nạp và tôi nên từ bỏ. Tôi ngạc nhiên nếu nó chưa được phát minh.
Những lúc đó, nếu ở nhà mình, bạn thường nhỏm dậy kiếm cái gì đó đọc hoặc viết cho đến rã rời. Ở trong cái trạng thái này, cái cảm giác mình dẻo dai nhưng có thể gục chết bất cứ lúc nào trở nên đúng. Hãy coi đó là một vụ tự sát và ông được lên thiên đàng.