Kinh nghiệm đó dạy tôi một bài học mà không bao giờ tôi quên. Ông thực sự không biết rõ bản tính con người. Anh ta khuyên tôi rằng: "Tôi biết đối với chị trong ngày này thì việc phải nằm tĩnh dưỡng một năm ròng là một sự rùng rợn.
000 người xin việc để ông rút kinh nghiệm mà viết cuốn Sáu cách để tìm việc làm. Khi hay quyết định ấy, bà Sarah ngó lương y một hồi rồi bình tĩnh nói: "Nếu phải cưa thì ông cứ cưa. Rồi tôi ngội dậy lúc nào không hay.
Ông nhận thấy trung bình mỗi người thợ có thể đổ vào xe gông 12 tấn rưỡi gang đúc thành thỏi trong một ngày, nhưng trưa đến họ đã mệt nhoài. Mỗi tuần tôi bỏ ra hai đêm theo lớp giảng cho người lớn ở Nữu Ước. Lời khuyên đó không phải riêng của bác sĩ Richard C.
Tôi tin thế nào cũng lăn xuống hố bên đường, nhưng nhà tôi không ngớt lời nhắc: "Tôi lái rất chậm. Dưới đây là chuyện thiệt do ông kể cho tôi nghe. Thành công liên tiếp như vậy, nào đâu phải chuyện rủi may!".
Link, giám đốc sở Tâm Lý ở Nữu Ước viết: "Theo tôi, trong thời hiện đại, không có phát minh về tâm lý nào quan trọng bằng sự chứng minh rằng khoa học hy sinh và có kỷ luật là hai đức tính cần thiết cho sự thành công và hạnh phúc của ta". Nếu bạn làm đúng theo đây thì sẽ không bao giờ còn buồn vì lòng bạc bẽo của người đời Ngày nay, danh của trường này lan truyền khắp trong nước, và những việc tôi kể đã xảy ra trong thời kỳ hỗn loạn của trận thế giới chiến tranh thứ nhất.
Chỉ có cách đó là diệu nhất. ông không mệt mỏi mới nghỉ ngơi, bao giờ cũng biếI trước lúc nào sắp mệt để tự bắt ông đi nằm nghỉ. Thế là mặc dầu đau xót trong lòng, ông rán làm tròn bổn phận "gà trống nuôi con".
Chẳng hạn, muốn trông một quyển sách, tôi phải cầm đưa lên tận mắt bên trái và đưa hết con ngươi sang phía tả". Khi bạn tự ôn lại những ân huệ đã nhận được của Thượng Đế, thì đầu óc bạn đầy những tư tưởng mạnh bạo và vui vẻ. Nuôi ba năm, mướn người chăn day, rồi chở tới Memphis ở Tenessy, chịu bán với giá thấp hơn giá mua ba năm trước nữa.
Nhưng rồi chỉ một lời nói vô tình đã thay đổi cả đời tôi. Đó là lòng "biết ơn" ư? Vô lý! Đó là tình yêu, tình yêu trong sạch. Lúc đó anh Haney chưa biết thuật của Carrier để diệt nỗi lo.
Áp lực đó không chịu nổi, phải xả bớt đi mới được. Tôi không buồn đóng tàu chút nào, mà cũng không buồn làm việc gì cả. Tôi biết những người da trắng mà y đã kể tên.
Chúng ta chỉ cầu sao cho mỗi người thành một bạn tốt, yêu mến đồng loại, chân thành và tận tâm trong tình thương yêu và trong hôn nhân. Tôi lấy làm hổ thẹn đã có những ý nghĩ sai lầm về quý hãng. Nhưng thật không ai tả cảnh vạc dầu ở cõi trần này hết, cảnh thê thảm của những kẻ quá ưu tư.