ông bình tĩnh và quyềt đoán khi chỉ huy nhưng lại không đòi hỏi được nhìn nhận hoặc ca ngợi. Tôi nói với Jobs, ‘Phông chữ ư? Chả nhẽ chúng ta không có những việc quan trọng hơn để làm à?’” Thực tế là các kiểu thú vị của phông chữ Macintosh, khi kết hợp với máy in laser và khả năng đồ họa tuyệt vời, sẽ giúp đẩy mạnh ngành công nghiệp xuất bản và đem lại lợi ích kinh doanh cho Apple. “Đó là những gì mà văn hoá của chúng tôi hướng tới, hệt như Apple” ông nói.
Đôi khi, việc ở trong tay của những kẻ lập dị thích kiểm soát cũng là một điều hay. Khi Jobs biết vụ việc đã được phơi bày, ông gọi cho Wozniak để phủ nhận nó. “Đa phần mọi người đều không biết gì về sản phẩm của Apple,” Johnson nói.
“Khi những thợ phun cát làm sạch thép chuyển những trụ cột đến, họ mang theo cả gia đình mình đến vào cuối tuần để cho họ có thể chiêm ngưỡng. Tôi cũng từng là một người rất hay nổi nóng. Steven Levy, một phóng viên chuyên viết về công nghệ, lúc đó đang làm việc cho tờ The Rolling stone, đến phỏng vấn Jobs, và bị ông thúc đẩy về yêu cầu tổng biên tập tạp chí đưa đội ngũ nhân viên của Macintosh lên bìa tạp chí.
” ông từ từ kéo tấm màn che nguyên mẫu chiếc máy lên để bắt đầu cuộc trình diễn. CEO của Google là Eric Schmidt - từng là thành viên ban giám đốc của Apple trong quá trình triển khai iPhone và iPad, còn các nhà sáng lập của Google là Larry Page và Sergey Brin từng coi Jobs là người thầy của mình. Nhưng vì ông quá bị ám ảnh khi chọn đò đạc, không biết phải lựa gì giữa gường, ghế hay tràng kỷ.
“Một hôm, sau khi tan học, cô giáo đưa cho tôi một quyển bài tập toán và nói ‘Cô muốn em mang nó về nhà và làm’. Một người trong nhóm của Ive đã tìm ra cách chế tạo một chiếc vỏ tháo rời có thể nối với một bản lề nam châm. Nhưng với việc bước trên sân khấu, thay đổi các trang trình chiếu trên màn hình với một chiếc điều khiển trong tay, rất rõ ràng rằng ông đang là người chịu trách nhiệm ở Apple - và có vẻ sẽ tiếp tục làm vậy.
Nhưng các bác sĩ đã không tìm thấy dấu hiệu nào của những khối u khác, và họ cho rằng đây chỉ là một trong những chu kỳ lặp lại của quá trình kháng khuẩn và kháng thuốc của cơ thể Jobs. Cái gì đáng phải làm mỏng đi thì họ lại làm to lên. “Bất cứ ai ngồi quá 30 phút với Amelio cũng đều nhận ra rằng anh ta chẳng làm nên trò trống gì, ngoại trừ việc tự huỷ hoại,” sau này ông nói.
Với cá tính thích kiểm soát mọi thứ, đặc biệt là trong lĩnh vực phong cách và thiết kế của mình, thì sự tự kiềm chế này chính là minh chứng hùng hòn cho việc ông tôn trọng Lasseter và những nghệ sĩ làm việc tại Pixar như thế nào - cũng như tin tưởng vào khả năng Lasseter và Catmull sẽ không làm ông thất vọng. Jobs cũng quyết định bỏ các phím mũi tên di chuyển trên bàn phím của Macintosh. Nhưng cũng nhiều người đồng ý với ý kiến của Jobs cho rằng hành động của Woz là “hết sức ngây thơ và trẻ con”.
Vì vậy, Jobs bắt đầu tập trung toàn lực chuyển đổi máy Mac sang dùng bộ vi xử lý cấu hình mạnh hơn với tên gọi Motorola 68000. Tin vào suy nghĩ của mình, Jobs không rút lại lời đánh giá đó. ” Cuối cùng Tim Cook cũng đã giúp được ông thoát ra khỏi tình trạng đó.
Chính điều này khiến ông càng trở nên thuyết phục, lôi cuốn và gợi cảm hứng, nhưng đồng thời cũng, theo ngôn ngữ kỹ thuật, rất khốn nạn. “Chúng tôi cần anh thoái lui,” Woolard nói đơn giản. Đó là một đề nghị từ trên trời rơi xuống, và Amelio đã đáp trả.
“ông ta sẽ bẫy bạn ròi rút nó khỏi bàn thương thảo. Họ đã trao đổi với nhau trong các cuộc đi bộ. Không có bộ sạc nguồn, thùng máy, màn hình, hoặc bàn phím, ông đã mong đợi nhiều hơn thế.