Sau đó ít lâu, một chuyến bay khác của Patricia bị sét đánh. Hồi học đại học, cô tham gia một khóa học quân sự và ngay trong buổi gặp gỡ đầu tiên, cô đã chuyện trò với viên sĩ quan trẻ, người đã huấn luyện cô cách tháo ráp và lau chùi súng trường. Càng ngẫm nghĩ về kếtquả nghiên cứu của mình tôi càng chắc là vẫn còn thiếu một điều khó hiểu nào đó.
Còn khuya tôi mới tìm được việc thích hợp, mà nếu có tìm được thì rồi cũng sẽ có trục trặc. đơn cử trường hợp của Barnett Helzberg Jr. Macline không phải là diễn viên nổi tiếng duy nhất có sự nghiệp cất cánh bằng may mắn.
Có lẽ người may mắn như Lynne thắng các cuộc thi vì, không nhận thức được, thuộc về tâm linh, họ có khả năng tiên đoán con đường chiến thắng. Có một người bạn xa thành phố ghé thăm. quả là một khởi đầu đáng lo cho giả thuyết của tôi.
Martin và Brenda chắc chắn sẽ đi qua đó để đi vào quán cà phê – nhưng không biết họ có nhận thấy tờ tiền đó hay không? Chúng tôi cũng sắp đặt mỗi bàn có một người đang ngồi. Khoảng bốn tuần sau khi yêu cầu những người tham gia vào trường học may mắn thay đổi cách suy nghĩ và hành vi của mình, tôi gặp lại từng người trong số họ và chuyện trò khá kỹ càng về những việc đã xảy ra. Tôi không nói đúng điều cần nói.
sự khác biệt đó giải thích tại sao người may mắn liên tục gặp những cơ hội tình cờ trong đời, trong khi người không may thì không. người mong chờ tích cực về tương lai thường có lối sống lành mạnh. Với tôi, nhiêu đó là quá đủ rồi.
và rồi tôi lùi xe tông trúng một gốc cây, làm hỏng xe. Người không may thiếu mất khả năng này, và vận rủi của họ chỉ rặt mang lại tuyệt vọng, mất mát,và hủy hoại mà thôi. thậm chí tôi bắt đầu nghĩ rằng hà cớ gì mình ở đây trong khi chẳng ai thuê mướn mình.
Sau khi tốt nghiệp trường y, tôi được nhận làm bác sĩ nội trú ở đại học Stanford, Yale, và viện Johns Hopkins. kiểu biến cố như thế không hiếm xảy ra trong cả cuộc đời của Brenda. cứ lùi lại, và để cho mọi chuyện xảy ra một cách tự nhiên hơn là cứ hẹn lần hẹn nữa mãi với những người khác nhau.
tôi cố học hỏi từ những sai lầm mà tôi đã phạm phải trong quá khứ. Người may mắn xây dựng và quy trì một “mạng lưới may mắn” vững chắc một tuần sau đó thì mọi công việc hoàn tất.
năm 1979, George Miller, nhà sản xuất phim ở Hollyword, đang tìm kiếm một anh chàng phong trần, ngầu, mặt sẹo để đóng vai chính cho bộ phim mang tên Mad Max. Hay câu chuyện có thật của Joe. họ dẹp bỏ quá khứ đi và chú tâm về tương lai.
đó là những ấn tượng đầu tiên của tôi khi tiếp xúc với người lớn, điều đó tô điểm cho cuộc sống của tôi. Thay vào đó, dường như họ có một khả năng huyền bí để luôn có mặt đúng nơi, đúng lúc và hưởng được nhiều hơn phần chia vận may của mình. Dewey tại kỳ tranh cử tổng thống năm 1948, và chỉ vài năm sau đó, ông thoát khỏi vụ mưu sát của hai phần tử theo chủ nghĩa dân tộc Puerto Rica.