Người lớn thật buồn cười. Tôi không cần những sự ban ơn bề trên của họ. Và trở lại chiếc bàn bé nhỏ kê ở góc phòng…
Người ta không thể sống lâu với cái cơ thể vừa trống rỗng vừa trĩu nặng. Bên tai loáng thoáng những điệp khúc trong bài hát làm người của bác. Gã thực vật gai góc viết lên cửa sổ một hàng chữ gần giống nét chữ của bạn.
Mà không hay và cũng chẳng để giải trí thì viết làm gì. Một số người trong số họ cũng biết. Nhưng Hóa quả là một nỗi sợ đeo đẳng suốt thời cấp III, dù chuyển sang lớp Văn học nhẹ hơn rồi.
Trông cũng đèm đẹp, chả bực gì. Giọt nước mắt như trộn lẫn ánh sáng, thương đau, hạnh phúc. Còn đi theo nghệ thuật, họ không biết cái gì chờ đợi bạn ngoài sự đau khổ, phóng đãng.
Đến giờ tiêm, mẹ bạn dúi cho y tá 10 nghìn. Lúc ấy, anh quên chưa kể cho em, anh thấy người mát lạnh. Nhưng ông ạ, hòn đảo mà tôi sẽ đưa ông đến có những lạc thú mà ông sẽ phải công nhận.
Làm sao tôi có quyền ngồi choán mặt tiền của người ta? Cả dãy vỉa hè là của chung, của xã hội, của công cộng. Đầu tiên là một cuốn sách tiếng Anh dày vài trăm trang. Câu chuyện bạn đang kể là một câu chuyện khá kỳ lạ.
Hoặc với nội dung vờ phản ánh chính nó. Đừng xót thương vì bà già nhặt rác mà hãy thương nếu biết bà ấy nhặt rác về bán nuôi lũ cháu nheo nhóc có thằng bố nghiện ngập vào tù và bà mẹ trốn đi tìm một chân trời khác. Bạn lại nhắm mắt làm tí ngủ nữa.
Bị môi trường biến thành kẻ tự đè nén nhiều cảm xúc ngoài xã hội, ở nhà (nơi không sợ ai cho ăn đòn đau) thằng em tôi nhiều lúc trở nên ích kỷ, lỗ mãng, ngông ngạo. Sau rồi sẽ tàn sát lẫn nhau để có một kẻ bá chủ duy nhất. Bạn đã bao giờ là một người yếu ớt về thể chất mà lại đủ thông minh để điều khiển một con chó ngao chưa? Bạn biết cách giật dây nó và khiến nó nghe lời mình.
Đã không ít lần phân tích các lí do mình ngại dùng tiền. Dù tôi rất ghét những người ích kỷ và khe khắt. Cái câu Mẹ mày, mất dạy tôi không giận các chú đâu.
Hay là tôi cứ viết thế này? Kể chuyện thôi. Hôm nay lại bị cấm túc thế này. Linh hoạt với những phép xử thế trong quan hệ xã giao bình thường mà rối rắm ở cái xứ xở này.