Live Xxx

Phịch em giúp việc vú căng tròn lồn nhiều nước

  • #1
  • #2
  • #3
  • Sự đồng bộ quay về với mông muội lại từ đầu trước muôn rủi ro của tạo hóa, muôn đe dọa của sự thiếu hiểu biết và cả sự sồ sề của khoa học kỹ thuật hiện đại mà chúng ta đã tạo ra lại đồng nghĩa với hủy diệt. Và giảm thiểu hậu quả cho thế hệ sau, cũng như tránh quả báo hiển nhiên của những sai lầm xuất phát từ lòng vị kỷ mù quáng. Ví dụ anh ta sẽ tự bảo mình điên khi đứng giữa đường hét Đờ mẹ bọn tham nhũng lúc thấy một gã như vầy đi qua.

    Chỉ có giữ được nhân cách và không giữ được nhân cách mà thôi. Nhưng trong tiềm thức, trong bản năng thường xuất hiện những cơn đói da. Vừa đi đá bóng về buổi chiều, bác hỏi: Hôm nay cháu có đi học không.

    Bà chị bảo tin vào năng lực của tôi và cần người có nhiều ý tưởng, sẽ làm việc a này, b này, c này… Tôi không còn đủ hồn nhiên để hãnh diện hay tự hào hay rơi nước mắt vì lại thêm một người hiếm hoi không đánh giá mình quá kém. Chắc họ nghĩ bạn là bồi bàn. Tưởng hay ho, lễ nghĩa nhưng thực ra chả văn minh tí nào.

    Những người có tâm (nhưng không đủ điều kiện, khả năng giúp) sẽ gật gù thay vì có tật giật mình. Vậy ra là tại những lần như thế này. Đây là lần thứ hai mình nghĩ về cái biển số.

    Tôi đã định viết một truyện ngắn dựa trên bối cảnh này ngay vào cái đêm đến nhà máy cùng anh em bốc hàng mây tre đan lên côngtenơ chở đi Mỹ. Và họ tìm thấy niềm hạnh phúc khi bảo vệ lẽ phải khi đã có người đi tiên phong. Chắc bác chưa chữa cho thi sỹ bao giờ.

    Cũng vì ít trải qua mà tôi chưa đủ hiểu họ để làm họ có thể hiểu lại tôi. Nhưng vấn đề là thời gian (dù không đầu không cuối) đã đi và kéo loài người theo, hình thành bản chất luôn phát triển. Anh họ và chị út ngồi vào bàn.

    Tự giác làm một số việc. Bạn lại muốn lưu lại. Tôi vừa rơi nước mắt vừa nghĩ như vậy.

    Với người không quá lo về thực phẩm thì đánh mạnh vào nhu cầu hưởng thụ. Những thứ chưa đến ấy đem lại biết bao nhiêu khoái cảm. Ông ta bảo: Đấy, có thế thôi… Nước mắt tôi bắt đầu lặng lẽ rỉ ra.

    Anh cảm thấy mình không còn thật lòng với nó nữa. Lại có cả chất xúc tác của sự ngu dốt chỉ biết nhìn vào những cái tên mà chẳng bận tâm thực chất dưới lớp vỏ của nó là gì. Không có sự bình đẳng, lí lẽ không sống được.

    Phải ăn để bác không hỏi: Sao thế? Và còn để lấy sức viết. Bác trai bảo: Cháu nó vừa mời rồi. Một hôm, nhà ấy bị ăn trộm.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap