Người giàu tin tưởng vào bản thân, vào giá trị và năng lực của mình. Ngay lập tức, cô ấy tìm tới các ngăn lưu trữ trong đầu mình và hỏi: “Tôi có nên mua chiếc túi này không?”. Điểm thứ nhất đề cập đến khả năng được tin tưởng.
Khi nào bạn sẽ thắng trong cuộc chơi này? Mục tiêu của bạn là gì: ba bữa một ngày, 100. Đơn giản là bạn hãy nghĩ ra một câu chuyện khác mang tính hỗ trợ bạn và sống theo câu chuyện đó. Nếu chiếc hộp của bạn nhỏ trong khi lượng tiền của bạn lại lớn, vậy chuyện gì sẽ xảy ra? Chiếc hộp của bạn sẽ đầy ứ và số tiền dôi dư sẽ đổ tràn khắp xung quanh.
Và nếu bạn không có tiền để học cách trở nên giàu có và thành công, thì bạn đúng là người cần khóa học đó hơn ai hết. Nếu không, hãy làm việc cho chính con!”. Dù bạn đang vay mượn hay chỉ kiếm ra vài đô-la mỗi tháng, bạn vẫn phải quản lý số tiền ấy, bởi vì ở đây không chỉ có nguyên tắc của thế giới “vật chất”, mà còn có cả những nguyên tắc tinh thần.
Định luật này cũng áp dụng cho lĩnh vực dịch vụ cá nhân, nơi bạn thường được trả lương theo thời gian làm việc. Sự khác biệt giữa lời tuyên bố với lời khẳng định là không lớn, nhưng theo tôi là rất mạnh. Cuối cùng, nhu cầu tìm kiếm niềm vui sẽ lên tiếng: “Tôi chịu đựng thế đủ rồi.
Thứ hai, bạn hãy luyện tập để trở nên nhiệt tình, hưng phấn và thích thú bất cứ khi nào bạn tìm thấy hay nhận được tiền bạc. Thực tập triết lý của người Huna: “Hãy chúc phúc cho những gì bạn muốn có”. Người nghèo bực tức với những ai thành công và giàu có.
Người giàu nhìn thấy tiềm năng tăng trưởng. Hãy nói với họ rằng bạn muốn gợi lên sức mạnh của sự quyết tâm với mục đích tạo ra thành công rực rỡ hơn. Điều nào hiệu quả, hãy tiếp tục.
Bạn hãy quan sát cây cối xem. Cuộc sống thoải mái có thể làm bạn cảm thấy ấm áp và an toàn, nhưng nó không tạo cơ hội để bạn phát triển. Bí quyết thành công không phải là lẩn tránh, chùn bước hay co rúm vì sợ hãi trước những vấn đề của bạn.
98 trong số 100 người giàu ở Mỹ là những người trung thực. Tôi không suy nghĩ theo những cách không làm gia tăng cho tôi sức mạnh hướng tới thành công nữa. Hãy tham gia một câu lạc bộ sang trọng nào đó, như tennis, golf, rèn luyện sức khỏe hay kinh doanh.
Tôi cam đoan với bạn điều đó! Bạn sẽ xòe bàn tay mình ra và trả lời: “Anh muốn biết thêm nữa à? Vui lòng trả năm mươi đô-la đi!”. Có lẽ sẽ dễ chịu hơn nếu dùng các hình tượng dễ thương, nhẹ nhàng hơn, nhưng quên điều đó đi.
Tôi chỉ muốn “trả” cho ông ánh mắt nọ, nhưng tôi đã không dại dột như vậy nên chỉ nói: “Vâng, cảm ơn cha” và sáng mắt lên. Giờ thì hãy quan sát kết quả. Tôi đoán điều anh nói đã tác động đến họ vì ngay hôm sau, anh gọi lại và đăng ký thêm ba suất học.