Sid vội vàng leo xuống núi chạy thẳng tới mảnh đất của mình. Tôi đã từng nhìn qua hầu như tất cả các loại túi xách hồi còn làm ở các khách sạn sang trọng, vì thế tôi biết người giàu thích những loại túi nào. - Như vậy là cậu đã tin vào cậu chuyện vàtin rằng nó có thật?
Thế nhưng chẳng có điều gì xảy ra cả. Ngược lại sự may mắn thật sự là do chính cậu tạo ra, nó phụ thuộc vào cậu. Chàng ngồi xuống sát ngay mảnh đất của mình chăm chú nhìn và chờ đợi.
Chàng mệt và ngủ say đến nỗi con cú của mụ ta phải rúc lên ba tiếng mới lám chàng tỉnh giấc. - Thì ra chuyện là như vậy. Giờ chỉ còn là vấn đề chàng đã chon đúng địa điểm hay không, nhưng chàng cũng không còn mấy lo lắng về điều đó nữa.
Sid suy nghĩ trong chốc lát, sau đó chàng nói: Để có được may mắn, bạn không nên chần chừ, phải cải tạo, phải tạo ra những điều kiện và môi trường tốt hơn. Ngươi không thấy rằng tất cả lượng nước mà ta phân phối cho khu rừng Mê Hoặc là do ngấm qua lòng đất hay sao? Nước của ta không chảy thành sông hay suối, nó ngấm từ bờ hồ tới mọi ngóc ngách trong khu rừng Mê Hoặc.
Chàng cảm thấy hạnh phúc làm sao. Anh ta sống chán nản, cô đơn, dằn vặt trong lâu đài của mình từ đây đến cuối đời. Đó là ngày chán chuờng nhất của Nott trong khu rừng Mê Hoặc.
"Đây có vẻ là một nơi thích hợp đây" - chàng thầm nghĩ. Họ xứng đáng cần nó hơn tôi. Chàng phải làm gì bây giờ? Trong bất cứ trường hợp nào chàng cũng đã cố hết sức mình.
Hông con ngựa tội nghiệp hằn đầy những lằn rôi rướm máu do những cú vút không thương tiếc của Nott. - Thưa Bà chúa hồ, tại sao nước lại không chảy khỏi hồ? Tất cả các hồ đều có mạch nước chảy lưu thông mà. Một số người thậm chí quá phấn khích đã đứng lên rút gươm hô vang với cả quyết tâm:
"Theo lời Merlin thì Cây Bốn Lá thần kỳ sẽ mọc trong khu rừng này, còn theo lời thần Gnome thì điều này lại không thể nào xảy ra. - Ta không phải là một hòn đá biết nói. Chẳng có gì ngạc nhiên khi Nott quyết định như vậy vì đó là một đặc điểm của những người tự cho là mình thiếu may mắn.
Mụ ta không cho Sid một sự lựa chọn nào khác. - Tôi đã suy nghĩ rất nhiều trên đường từ khu rừng Mê Hoặc về đây. - Như vậy là cậu đã tin vào cậu chuyện vàtin rằng nó có thật?
Ngước lên nhìn trời, bỗng tầm mắt chàng thấy thấp thoáng một đỉnh núi rất cao từ phía xa. Chúng mau chóng tàn lụi như những hạt giống được rơi xuống sa mạc khô cằn. Bất thình lình, một cơn gió lạnh ập tới khiến chàng rùng mình, và một việc mà chàng không thể nào tưởng tượng đã xảy ra.