Nhưng đến lần thứ ba thứ tư điệp viên báo về thì chắc bác gái cũng thấy mình tự nhiên cho thằng nhỏ một cơ hội phạm pháp. Có lẽ nếu có vé tháng tôi đã mua. Cứ giờ nào là đổ từng ấy tiếng chuông.
Nhưng lại không muốn mất bóng nên chuyền sang cho bác. Ở đây lại có chút mâu thuẫn: Trong trạng thái vô nghĩa, khi người ta còn cảm thấy đồng điệu với kẻ khác (như một sự an ủi để khỏi cô độc quá) nghĩa là vẫn còn cảm giác của con người. Từ đó, những lối mòn suy nghĩ và hành động dần hình thành.
Có một cái gì đó cản trở họ, chúng ta. Ngập ngừng vuốt ve sống mũi. Lúc tôi khóc, dường tôi có hỏi tại sao mình khóc.
Không hẳn là bạn mà là những gì bạn viết. Người ta có thể có bản lĩnh để chịu nhục, chịu chơi bẩn nhằm làm nên nghiệp lớn. Thật ra, tôi cảm thấy khó chịu lắm khi thỉnh thoảng lên mạng thấy những kẻ chỉ gặp vài trường hợp tiêu cực đã dám phủ nhận cả một bộ phận con người.
Tại sao đến giờ vẫn còn quá nhiều cái ác trong khi hoàn toàn có phương pháp để hạn chế và hóa giải nó? Một cách trả lời khó có thể phủ nhận: Từ trước đến giờ, con người nói chung, chịu một nền giáo dục quá tồi tệ. Này, lấy cho chú mấy chai bia. Đã kém thì nên từ bỏ cái chức danh ấy.
Nhưng đấy là chuyện của buổi sớm. Ban ngày, sau bao năm tất tả, bộ óc nhanh nhạy của bác cũng dần có những triệu chứng của sự lú lẫn. Đó là hạn chế của bạn.
Nhưng như thế là em còn muốn. Tình yêu bao giờ cũng mới. Mặc kệ? Mặc kệ làm sao được! Phải đi trình báo.
Cả phụ nữ nửa, cả trẻ em nữa. Đời sống họ không cần những sự kinh động. Nếu không có một sự đổi mới quan niệm cũng như mức sống lớn lao trong xã hội.
- Ta đôi lúc cũng cố tìm hứng thú và cũng thấy đây một chút kia một chút. Gọi đó là chiêu bích hổ du tường, được anh em kính nể. Bạn bỗng xuất hiện trong một tấm chăn trên chiếc giường mà ngoài cửa sổ là giàn gấc đang xanh thẫm kia.
Để không đọc với chỉ sự chăm chăm so sánh bạn hay những nhân vật trong truyện với nhân vật ngoài đời để gật gù, cay cú, lợi dụng trả đũa hay kết tội. Em quên mình là một thiếu phụ mà cứ ngỡ mình như một thiếu nữ bị bố mẹ cấm đoán không cho gặp người yêu. Như vờ sở hữu cái mà nó biết không thuộc về mình.