Mở đầu cuộc chơi bạn sẽ thấy rất dễ dàng, nhưng người cuối cùng mới là người gặp khó khăn nhất. Chúng ta lấy nghĩa của từ “acrophobia” – sự sợ độ cao - rồi kết nối nó với một hình ảnh mới mà chúng ta tạo ra. Đây chính là lý do vì sao họ được gọi là thính giả mục tiêu A.
Không có giới hạn cho các từ khóa và các chuỗi liên tưởng mà bạn có thể ghi nhớ cho một bài thi. Mục đích của tôi là dạy cho các bạn cách ghi nhớ dễ dàng một con số như vậy. Bộ não người được cấu tạo theo một cách độc nhất vô nhị.
Như bạn thấy, đôi khi việc phân chia cũng có ý nghĩa riêng. Nếu vậy thì bạn hãy hình dung Richard Gere trở về từ chiến trường. Một từ như vậy dường như không có mối liên hệ với bất kỳ thứ gì quen thuộc với chúng ta.
Chúng ta cũng dành phần lớn thời gian ở nhà. Trong trường hợp này, bạn có thể tưởng tượng một tình huống là Jeff nhấc điện thoại lên trong khi tay kia đang cầm lon nước ngọt. Hãy hình dung một cây nến có tính nghệ thuật dùng để rán trứng.
Sau khi Lizzie rời khỏi quán, tôi có một cuộc trò chuyện nhỏ với người bồi bàn. Ông ta nhanh chóng cởi áo choàng và bỏ mũ xuống (chỉ có tổ tiên người Latinh của ông ấy mới được phép nhấc điện thoại). Người thợ điện, người mà tôi gọi mỗi lần con gái tôi nhầm lẫn giữa DVD và lò nướng bánh bằng điện, nói với tôi rằng anh ta có thể nhớ được tất cả các con phố, các nhà mà anh ta gặp.
Tôi đã viết ra những từ khóa lên chính đề thi. Chạm – chạm vào vỏ nhẵn nhụi của quả dưa hấu, vỏ sần sùi của quả cam. Chúng ta nói câu “tôi quên mất” rất nhiều lần trong khi sự thật là chúng ta chưa khi nào cố gắng nhớ cả.
Khả năng nhớ tên có thể đạt được và ta có thể nhớ được hàng nghìn cái tên. Nếu như vậy thì vị thám tử đó nên nhanh chóng tìm việc khác thì hơn. Nhưng trước hết, hãy quay lại với thực tế ngày hôm nay và xem xét kĩ lưỡng ngôi nhà của chúng ta.
Judy và Mark mời chúng ta đến tham dự bữa tiệc ngoài trời, chúng ta sẽ đi chứ? Tất nhiên là chúng ta sẽ đi. Phần lớn các trường không cho học sinh cơ hội lựa chọn phương pháp học phù hợp và hiệu quả cho mình với tư cách là một cá nhân. Tên của nó là “Cửa MCXLLLV”.
Nguyên nhân trong nhiều trường hợp chúng ta không nhớ tên của một ai đó là chúng ta thường không để ý. Nó đáng lo ngại hơn nhiều. Hầu hết mọi người sẽ cảm thấy không thoải mái khi bị người khác nhìn chằm chằm.
Trong hầu hết các trường hợp thì điểm thứ ba mới có mấu chốt quyết định. Không còn nghi ngờ gì nữa, thật khó thoát khỏi lối suy nghĩ về trí nhớ đã “ăn sâu bám rễ” trong chúng ta. Chúng ta đều sử dụng từ: B.