– Arkad nói như thế vào buổi sáng ngày học thứ năm. Tuy nhiên, anh ta bảo rằng ưu tiên để con mua trước, vì anh ta phải trở về nhà lấy tiền rồi mới góp vào được. Ông Nana-naid cho ông một cái áo cũ và ông nhờ bà Swasti vá lại những chỗ rách rồi đem giặt giũ sạch sẽ, để chiều mai mặc vào mà đi bán bánh.
– Nhưng tại sao những cảm giác thú vị như thế lại khiến anh trở thành một bức tượng buồn xo và ngồi bần thần như vậy? Cuối cùng thì người chủ đã bán ông cho một kẻ buôn nô lệ. - Việc một người tạo dựng được sản nghiệp luôn có những bài học giá trị đáng để chúng ta học hỏi.
Vì vậy, món nợ ông ấy đã vay của tôi không bao giờ được trả. Bởi vì, Nebatur là một thương lái khôn ngoan và tôi rất tin tưởng vào khả năng tính toán thông minh, lanh lợi của anh ta. Lúc đó, người nông dân cố ý trở lại chuồng để lắng nghe.
Hôm nay, các bạn sẽ xem xét đến phương thức làm cho vàng sinh lợi. Cuối cùng, bà Sira lên tiếng bằng một giọng nói lạnh lùng: - Xin quý vị thân hữu và ông Arkad đáng kính cho phép tôi nói ra suy nghĩ của mình.
Con đừng bỏ qua bất cứ một chi tiết nhỏ nhặt nào nhé! Ông ấy hứa quyết tâm sẽ làm theo những lời khuyên tốt đẹp của tôi. - Ngay lúc mới trưởng thành, tôi đã thường suy nghĩ về những người giàu có.
Với tài sản của tôi, các bạn nghĩ tôi sẽ mua được tất cả mọi thứ mình muốn sao? Đó là một suy nghĩ sai lầm. - Thời gian trôi qua rất nhanh và chúng tôi cũng không còn trẻ nữa, nhưng chúng tôi chưa tạo dựng được gì cho cuộc sống của mình cả. - Xin vui lòng cho biết, hiện nay anh đang kiếm sống bằng nghề gì?
Nhưng sau đó, anh ta cứ tìm cách nấn ná ở lại và không chịu trở về nhà để lấy tiền như đã hứa. Trong cuộc hành trình đó, hai người bạn mới quen đã tin cẩn tiết lộ cho con biết, tại Nineveh có một người giàu đang sở hữu một con ngựa mà ông ta cho là chạy nhanh không có đối thủ. Anh đã nhắc cho tôi nhớ là tình cảnh của chúng ta vẫn còn tốt đẹp hơn họ rất nhiều.
Cuối cùng, con đành phải chấm dứt việc hợp tác làm ăn chung với anh ta. - Ý chí mạnh mẽ! – Arkad đáp lại với một nụ cười nhẹ nhàng. Tất nhiên, tôi sẵn sàng cho anh ta vay tiền.
Chắc hẳn ở đây có rất nhiều người đã gặp trường hợp bị vuột khỏi tầm tay những cơ hội thành công. Khi Arkad tiến đến cái bục nhỏ, một học viên thì thào vào người bạn bên cạnh: - Dabasir, cậu có linh hồn của một người tự do, hay linh hồn của một kẻ nô lệ?
Quả thật, kế hoạch này đã không làm con thất vọng. Chúng đang tru lên từng hồi trong cái đói. Theo tôi nhận thấy, khắp xứ Nineveh này không gom đủ số lượng đồng để đúc cổng và nhà vua cũng chưa hề nghĩ đến điều này.